Em chẳng còn
Em chẳng còn yêu anh nữa đâu
Ký ức tưởng in sâu
Nay bỗng nhạt nhòa, vô vị
Nhịp thơ ngày nào cũng nhuốm màu ích kỉ
Có phải vì em đã biết yêu em.........
Em chẳng còn khờ khóc nức nở giữa đêm
Để nỗi nhớ anh lem dần theo ngày tháng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro