Lỡ
19.08.2017
Ải quan bóng gươm giáo
Đình viện nào hương lan
Nét mực hoen trang giấy
Khóc tấm lưng cô hàn
Lối xưa rợp lá vàng
Gian phòng không trống vắng
Ta lặng dưới mái hiên
Dấu chân ai mờ bụi?
Tự hỏi rồi ngậm ngùi
Thời gian như gió thoảng
Hồn ai còn nơi ấy
Xin tạ tội ái nhân...
======
Người vốn hứa với ta chinh chiến xong sẽ trở về, ngày người đi... Ta gật đầu hứa sẽ đợi... Chỉ là... Tử thần không kiên nhẫn thêm được nữa...
Ta vốn hứa với ngươi sẽ sớm trở về... Ngày ta đi... Ngươi rõ ràng đã gật đầu đảm bảo... Tại sao...? Tại sao khi ta trở về, đình viện ấy... lại lạnh lẽo đến vậy...?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro