Thơ tình
Phiêu Bạc
Ta suốt kiếp là chim trời vô định
Lang thang buồn giữa trần thế rong chơi
Nếu một mai ai muốn cùng ta làm bạn
Thì chẻ gió ngàn phiêu bạc bốn phương
--------------------------
CUỘC SỐNG VÔ THƯỜNG
Lá có buồn không, sao hoa ủ rũ
Nhánh cây tàn theo điệp khúc lâm ly
Lá rụng, hoa rơi, cành gẫy đỗ
Tan thương một kiếp hóa phong trần
Gió dịu dàng đi ngang chớm hỏi
Mây lững lờ trôi dạt ghé nhìn qua
Một kiếp sống, một đời ta nhỏ dại
Mong manh như khói tan giữa vô thường
Mai hóa kiếp thành chim trời tung cánh
Mang hương buồn rải khắp chốn bi ai
Gieo hạt yêu thương lên từng nấm đất
Làm mầm tươi mang hơi ấm cho đời.
-----------------------------
GIỌT BUỒN
Giọt thời gian sao rơi chầm chậm
Như giọt lòng rớt xuống nổi niềm riêng
Buồn làm chi mai người về bên ấy
Biết có còn ngồi đếm giọt thời gian...
Giọt thời gian ngày xưa anh ngồi đếm
Nhớ mong em trong khoảnh khắc u buồn
Giờ còn không những giọt buồn đắng chát
Vị giác đầu môi em đắng cả lòng mình
-------------------------------
PHẢI CHĂNG CỔ TÍCH
Người ta bảo em hoang đường mơ tưởng
Có cổ tích vớ vẩn giữa đời thường
Em ngây ngô nên lòng nhiều mơ mộng
Dệt ý thơ, dệt cả chuyện tình ta
Nếu hôm qua không là thơ và mộng
Thì anh đừng xuất hiện nữa mà chi
Hãy cứ giữ cho nhau miền quá khứ
Đẹp trời thơ, đẹp cả những hẹn hò
Em sẽ về gói vào trong tiềm thức
Cất giữ một bên chuyện của đôi mình
Khép chặt tim giữa vòng xoay tình ái
Đợi chờ ai một "hạnh phúc không lời".
--------------------
TÌNH BUỒN NHƯ KHÓI MONG MANH
Vần thơ xưa đã từ lâu khép chặt
Ý thơ không còn vương vải khắp nơi
Lòng sầu muộn nên không thơ và thẩn
Cơm, áo, gạo, tiền em chẳng thiết văn chương
Từ đọc thơ anh lòng em buồn chi lạ
Theo dõi hành trình một cõi miên man
Thơ anh đẹp nhưng mang nhiều khắc khoải
Chứa niềm đau miên viễn cả một thời
Em âm thầm theo dõi bước thơ anh
Lặng lẽ xem và riêng mình cảm nhận
Nay "Tình buồn" anh chẳng thể miên man
Nên "Khói mong manh" xuất hiện giữa lưng chừng
-----------------------------
ONLINE
Anh và em là người cùng họ PC,
Cùng thích online, cùng say Y!Mess .
Vô tư đến bên nhau, hồn nhiên "như không biết",
Anh "tin em" và em cũng "tin anh".
Trong tâm tư yên bình, anh trao em niềm thương mến... ,
Em có thể là cô bé bán xôi,
và username là ...............
Anh có thể là công nhân bốc vác,
mà nick là ................
Đến bên nhau như những con người khác ...
Sông Ngân vời vợi xa, nhưng vẫn hình dung ra bằng mắt,
Còn sông Tương kia cũng nhìn thấy trên ...bản đồ.
Nhưng con sông này ngăn cách chúng ta,
Lại là con sông ..vô hình, là như ảo giác.
Nhưng chúng ta không hề ...ngăn cách ngậm ngùi !
Ngưu Chức phải chờ cầu Ô hàng năm tháng bảy mưa Ngâu,
Cô phụ phải mõi mòn sầu bên bến cuối Sông Tương đẫm lệ.
Còn anh và em ... Có hạnh phúc nào hơn thế?
Khi mỗi chiều về, rũ sạch mồ hôi, sun xoe áo mới,
Tìm đến bên nhau, bên PC, trong niềm vui mỗi tối online...
----------------------
VIẾT CHO ANH
Bài thơ đầu anh viết tặng riêng em
Là bài thơ anh viết về "chốn ảo"
Giữa muôn chừng hoa khoe sắc áo
Sao chọn em để trao gởi tấm lòng?
Tình online có sâu tựa biển Đông...
Có nặng như Ngũ Hành Sơn trong tiểu thuyết?
Hay chỉ là giấc mơ trong mắt biếc
Đẹp dịu dàng như cố tích một vầng trăng
Thơ anh viết cho em nhiều mộc mạc
Chữ đơn sơ nhưng có một tấm lòng
Không khắc khoải, không tình buồn miên viễn
Chung lời thơ em sẽ nghĩ một người
Thà cứ thế vội vàng chi nông nổi
Chữ duyên tình chưa thắm vội bi ai
Lời thệ hứa ngày xưa tròn không nhỉ?
Trách ai giờ, chỉ biết trách đa đa...
------------------------
THƠ CHO ANH
Bài thơ đầu em viết tặng cho anh
Cố ý đâu mà bút vô tình lạc lối
Để đêm về nghe tim mình bối rối
Mãi đến giờ anh có đọc được đâu.
Hiểu không anh lời thơ em mộc mạc
Chẳng nắn nót câu từ cho đẹp áng thơ
Bởi lòng em giờ là bến không bờ
Nên lời thơ vẫn còn nhiều chới với
Con thuyền mộng sắp về bên bến mộng
Ai vô tình làm đắm giữa sông khuya
Hoảng hốt lòng em nhiều sóng dậy
Như con nhạn buồn gẫy cánh biết đi đâu?
------------------------------------
HAI MẶT MỘT NỔI BUỒN
Ở bên em là một con người khác
Chẳng phải anh đẫm lệ với tình thơ
Vô tư hồn nhiên hay giả vờ ngớ ngẩn
Người ta buồn chỉ nói "chúc ngủ ngon"
Một cuộc sống đâu cần chi hai mặt
Nghe đơn côi bước chậm rãi qua hồn
Mạch cảm xúc làm sao thay đổi được
Gượng ép lòng chỉ nhận lấy niềm đau
Em không trách hay giận hờn vô cớ
Bởi trong tim vẫn vẹn một niềm tin
Khi anh nhớ có ghé về blog cũ
Tìm kiếm nhau dĩ vãng chắc úa màu
Em thơ thẩn như người về từ nơi khác
Ngóng tin anh như nắng hạn chờ mưa
Mưa chưa tới nên cây đời hiu hắt
Trách sao trời bắt nắng hạn phải cần mưa ?
------------------------
Hoa cỏ
Những bông hoa cỏ nhỏ
Màu đỏ và màu vàng
Hương lúa vừa đưa ngang
Nhẹ rung lên trong gió
Những bông hoa cỏ nhỏ
Níu chân ngang lối về
Màu đỏ tôi đam mê
Màu vàng em tươi trẻ.
Có thể nào như thế
Chỉ chút tình thoáng qua
Chẳng bận lòng đâu mà
Lặng thầm tôi bước vội
Vẫn như nghe em nói.
Vẫn như nghe em cười.
Nhưng chỉ mình tôi thôi
Quay về nơi xa ấy.
Cố quên đi như vậy
Đành lòng bớt đam mê
Dẫu trong tim tràn trề
Bao yêu thương nồng ấm.
Bão lòng đang tan chậm
Tình thoáng rồi nhạt phai
Chỉ mình tôi nhớ hoài,
Có những bông hoa cỏ.
-------------------
Suy tư
Nắng xôn xao và gió xôn xao
Tôi suy tư trong thế giới ảo,
Về em- người đàn bà mỏng manh như tà áo
Cuốn tôi lên với những vì sao.
Tôi cúi nhìn đời từ mãi trên cao,
Mông lung quá và xa lạ quá.
Như rừng phong giờ trơ trụi lá,
Tôi đã yêu mà như thể trắng tay.
Hồi ức trẻ trung có trở về đây,
Ru tôi ngủ những đêm dài vật vã.
Tình yêu nào đâu còn xa lạ...
Cuốn tôi đi quên cả tháng năm.
Lặng lẽ sống, lặng lẽ gieo mầm,
Mong gặt hái nhỏ nhoi hạnh phúc.
Mặc tâm hồn lúc trong lúc đục,
Vẫn ước mong dịu ngọt chứa chan
------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro