« Nguyện sống chết có nhau, cùng nắm tay cho tới bạc đầu »
Ai, nắm tay ta, cất giấu nửa đời cuồng điên của ta
Ai, hôn đôi mắt ta, che đi nửa đời phiêu dạt của ta
Ai, vuốt ve gương mặt ta, an ủi nửa đời đau thương của ta
Ai, chiếm trái tim ta, làm tan chảy nửa đời giá băng của ta
Ai, ôm lấy vai ta, xua đi sự tĩnh lặng một đời của ta
Ai, kêu gọi trái tim ta, khép lại một đời áp bức của ta
Ai, vứt bỏ ta mà đi, để lại ta một đời cô độc, chết chóc
Ai, có thể hiểu lòng ta, khiến đời này ta không còn tiếc nuối
Ai, có thể giúp đỡ ta, dọc ngang vạn năm vô song
Ai, có thể lay động trái tim ta, từng chút đều tựa như hư ảo
Ai, có thể chôn vùi nỗi bi thương của ta, cười trời đất vu vơ, tim ta điên cuồng
Nàng, phủ lên môi ta, xua đi kiếp trước phiêu dạt của ta
Nàng, nắm giữ lòng ta, xóa đi sự nông nổi kiếp trước của ta
Nắm tay nàng, cùng nàng điên cuồng ngàn kiếp
Hôn say đắm lên đôi mắt nàng, bên nàng qua vạn kiếp luân hồi
Nắm tay nàng, cùng nàng một đời sương gió
Hôn lên mắt nàng, tặng nàng tình sâu một đời
Ta, nắm bàn tay ngọc ngà của nàng, nhận tất cả kiếp này của nàng
Ta, vuốt ve chiếc cổ thanh tú của nàng, che chắn gió mưa kiếp này của nàng
Ta, buộc mái tóc xanh, buộc tâm tình một đời của nàng
Ta, nắm tay nàng, cùng trải mối tình dài một đời
Đã từng, dùng tên của Ngọc Hoàng, tránh cho nàng một đời âu sầu
Đã từng, xót tình của ta, chúc cho nàng một đời bình an!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro