Thơ Thất Tình_HBK
Mảnh tình ai nỡ xẻ làm đôi?
Cho tim tan nát, dạ rối bời
Chút kỷ niệm xưa, còn chi nữa?
Bao nhiêu lưu luyến đã ngẹn lời!
Tình của chúng mình cũng thế thôi
Vì mai, cách biệt hai phương trời
Anh đó, em đây sầu hai ngã
Vạn nẽo đường dài, ta đôi nơi!
Đừng trách nghe anh kỷ niệm xưa!
Bao nhiêu thương nhớ quá dư thừa
Giờ mối tình ta, đâu còn nữa?
Có yêu biết mấy, củng chẳng vừa!
Thôi đành cam chịu cảnh phân ly
Ngày anh cất bước lệ trên mi!
Em khóc! cho duyên tình tan vỡ
Hay khóc cho người đã ra đi?
------------------
Con đường ấy giờ đã thành kỉ niệm
Khi bóng anh xa hút mãi bên trời
Em bất lực nhìn theo lặng lẽ
Hiểu rằng mình sẽ mãi đơn côi
Day dứt chi trái tim đã chia đôi
Nước đã đổ sao đong đầy được nữa
Anh lạnh lùng cười trên đau khổ
Em nghe tin yêu chết giữa dòng đời
Thôi nhé anh yêu thương thế đủ rồi
Mong anh nhận lại những gì đã tặng
Nhưng còn có một vết thương trầm lặng
Hãy để em mang nó suốt đời
Cám ơn anh khi mang đến nụ cười
Cùng hạnh phúc cho em trong ngày cũ
Tình yêu ấy bỏ quên lời quên nhủ
Để bây giờ em ôm trọn nỗi đau
Em sẽ chẳng bao giờ trách anh đâu
Và cũng sẽ không nói rằng rất tiếc
Em và anh ta yêu nhau tự nguyện
Có tiếc chăng chỉ là:"Anh không đi hết tình yêu em"
( Hàn Lệ Giang)
---------------
Giã từ
Ai mang hơi ấm ngọt ngào
Ai mang mật đắng rót vào tim ta
Lạnh lùng đùa với xót xa
Nằm nghe con sóng xóa nhòa biển khơi
Gọi nhau chi nữa người ơi !
Giờ ta bỗng thấy chân trời giá băng
Lạnh lùng đùa với ánh trăng
Dù cho năm tháng đang giằng xé tim
Vỗ về tiếng sóng lặng im
Tìm trong câu hát cánh chim phương trời
Nhìn theo chiếc bóng xa vời
Mà ta cứ ngỡ như đời mỉa mai
Nỗi niềm đè nặng trên vai
Làm ta thức trắng đêm dài ...Biển ơi!
Cũng đành giã biệt Biển khơi
Vì mai ta đã xa dời chốn đây
Nén lòng xa tận chân mây
Chìm trong giông bão ...nhưng đầy niềm tin!
------------
Thơ riêng tặng một người
Thất tình có đau lắm không em?
Hãy ngồi yên để anh băng cho nhé
Anh sẽ băng thật dịu dàng, thật khẽ
Ngủ ngoan nào, rồi em sẽ hết đau
Vết thương này rồi sẽ qua mau
Bởi thương yêu, anh ấm nồng như lửa
Bôi cho em thêm "thuốc thời gian" nữa
Ngủ ngoan nào, ôi dĩ vãng thuở xưa
Đừng nhắc lại nhé em, kẻo anh khóc bây giờ
Em còn đau, lòng anh còn đau đớn
Thấy không em giữa cuộc đời rộng lớn
Hạnh phúc vô cùng khi ta gặp được nhau
Quên nhé em những gì là đớn đau
Quên nhé em những gì là dĩ vãng
Nắm chặt tay em cùng bước về ánh sáng
Trên đường đời phía trước rộng thênh thang.
-------------
Đã yêu rồi lỡ chót nói chia tay
Nghe thương đau trong con tim máu lửa
Buổi tiệc cũ rộn về trong giấc ngủ
Chốn thiên đường mộng mị cỏ hoa
Ngày lại ngày vẫn lặng lẽ đi qua
Trong tim em còn chút gì đọng lại
Tình yêu đầu vội vã bước qua
Anh lạnh lùng chẳng nói một điều chi
Chỉ hững hờ lướt qua bờ cỏ dại
Chút gió lạnh hay lòng em cô quạnh
Ngập tràn yêu thương chẳng giữ nổi điều gì
Lời tình yêu có còn là ảo mộng
Cho đi rồi có lấy lại được không?
Em băn khoăn trong mình câu hỏi
Chốn thiên đường lặng lẽ chỉ mình em?
Chẳng thể tin rằng yêu là như vậy
Chẳng thể tin rằng cũng chỉ thế mà thôi
Tim em có hay đang khờ dại
Lỡ gởi yêu thương đến hết cuộc đời ?
-------------------
Yêu là đau, thương là khổ nhiều
Vậy mà vẫn chẳng ai quên được
Phút nao lòng khi cánh hoa sa...
Vẫn biết thế, yêu là đau khổ
Chốn đào nguyên vẫn chẳng kìm mình
Chẳng giấu được mắt ngắm cánh hoa
Tự đắm mình lưới tình muôn thủa
Vẫn biết thế, yêu là cách biệt
Là tương tư, là nhớ nhung nhiều
Là rừng rực trong tim ai đó
Ngọn lửa tình nóng đỏ không nguôi
Vẫn biết thế, yêu là oán hận
Là giận, thương, đau nhói ở lòng
"Yêu là chết trong lòng một ít"
Là hiến, là dâng, là dại khờ...
Vẫn biết vậy, và ai cũng biết;
Một chữ yêu thôi..., nhớ muôn đời!
------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro