hợp rồi tan
đêm thanh ta cùng nàng hội ngộ
nhấp chút rượu tình, thưởng trăng sao
gió lay cành đào khẽ rung động
vun vút trời mây mát nỗi lòng
ý tình dang dở, nàng có nhớ?
kỉ vật thân thương từng trao tay
quanh đi quẩn lại vẫn chốn này
có không tình ta mãi đong đầy?
trăng sáng trên cao có làm chứng
chén rượu thấp thoáng soi lệ nàng
lời vừa cất lên trời chẳng thấu
tâm tình khô khốc chẳng thể hàn
gió cuốn hương tình bay đi mất
hoa đào xơ xác tựa lòng ai
trăng đã tàn, rượu cũng đã cạn
ta và nàng hát khúc tình tan.
| 9.4.2020 |
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro