Thương anh (1)
Em từng thương nắng cháy
Thương sô cô la đen
Thương anh như say men
Hương rượu nồng vang đỏ.
Nhưng em nào dám tỏ
Anh - thần tượng bao người
Ai cũng say tiếng cười
Ai cũng yêu giọng ấm.
Em biết này tình cấm
Nhưng lỡ sa, sao đây?
Khi anh như đám mây
Mãi vô tư tự tại.
Em buồn do anh hại
Mà anh biết gì đâu
Em vui vì đôi câu
Một nụ cười bất chợt.
Đến bao giờ tình lợt
Để em thôi nhớ mong
Để trong lòng nắng trong
Thôi cơn mưa tầm tã.
________
Tặng cho tôi mùa hè năm lớp 9, ngày mà người tôi cảm nắng đã xây dựng tổ ấm với một người thật xa lạ nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro