Gã hề
Như gã hề làm trò mua tiếng cười
Tôi bỗng lười để ai xóa phấn son
Chuyện nước non thằng hề đâu cần biết
Chỉ mải miết đeo tấm mặt nạ cười.
Biết bao người đi qua cuộc đời tôi
Chỉ quen thôi nào có ai hiểu thấu
Ai hiểu thấu gã hề chỉ gượng vui
Nỗi buồn chui vào bóng tối riêng mình.
Hề cũng tình chứ nào đâu vô cảm
Không lảm nhảm rằng tao buồn tao đau
Đã quen lau nước mắt cho chính tôi
Hay quen rồi lấy đêm dài làm bạn.
Có thời hạn nào cho gã hề buồn
Hay luôn luôn chỉ biết cười biết nói
Hay là trói nỗi buồn trong cô đơn
Cười lớn hơn khi buồn chực thoát khỏi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro