Lạc mất em rồi, cảm xúc ơi!
Lạc mất em rồi, cảm xúc ơi!
Dòng thơ lạnh lẽo chẳng lả lơi
Nét chữ buồn rầu hồn vô định
Nhịp điệu âm vần rách tả tơi
Lạc mất em rồi, cảm xúc ơi!
Loạn dòng suy nghĩ chẳng tới nơi
Thanh bằng thanh chắc càng thêm loạn
Bao nhiêu âm luật hóa mây trời
Lạc mất em rồi, cảm xúc ơi
Hồn ta hoang vắng lòng chơi vơi
Câu văn rầu rầu hồn thơ đắng
Nặn chữ nặn vần trong trùng khơi
Lạc mất em rồi, cảm xúc ơi
Nét chữ vần thơ bỗng rã rời
Lạnh lẽo vô hồn và vô cảm
Hỏi sao ta sống được trong đời ?!
WiWi
Trưa Sài thành, 17.5.2012
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro