thơ Tếu copyright Bùi Trọng Hiếu
Thơ TẾU Do Bùi Trọng Hiếu (HDK) sưu tầm và biên tập. Chúc Các bạn có những giây phút cười thư giản thật thoải mái -:)
Nếu Biết Rằng
The original version (Bản gốc):
Nếu biết rằng em đã có chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không ?
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ,
Tựa trái tim phai tựa máu hồng
(TTKH)
The modified version (Bản phóng tác bởi Mai Anh Jl):
The "Đời (c'est la vie)" reaction (Phản ứng của kẻ theo quan niệm Đời: C'est la vie
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ lạnh lòng.
The "Hopeless" reaction (Phản ứng của kẻ tuyệt vọng):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
Khi viếng thăm em hiểu nỗi lòng.
The "Zoro" reaction (Phản ứng theo kiểu hiệp sĩ Zoro):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về luyện kiếm thế là xong
Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
Sẽ chém trảm em trả hận lòng!
The "bankruptcy" reaction (Phản ứng của kẻ bị vỡ nợ):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Đường xa, Vegas anh cứ dzông
Visa, Master Card vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.
The "Kung-fu" reaction (Phản ứng theo kiểu con nhà võ)
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về luyện võ Lý Tiểu Long
Luyện thêm một cú liên hoàn cước
Để đá chồng em đêm động phòng.
The "Gourmet" reaction:
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Ruột, gan, phèo phổi lôi ra hết
Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.
The "Revenge" reaction (Phản ứng theo kiểu báo thù):
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tát nước cạn dòng sông
Để cho đò cưới không qua được
Đừng có mà mong được động phòng.
The "Terrorist" reaction (Phản ứng của tên khủng bố):
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
Thục về hướng ấy 500 quả
Em ở quê chồng có ớn không?
Bắc Kỳ style:
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên dòng họ
Khốn kiếp sao mày dám bỏ ông!
Huế style:
Nếu biết rằng O đã có chồng
Tui về núi Ngự nhảy xuống sông
Sông sâu nước lạnh tui lại khớp
Tự tử mần răng cũng chẳng xong.
Nam Kỳ style:
Nếu biết rằng em đã có chồng
Mèn ơi! Em chê tui nhà nông
Ruộng nương nổi nóng tui đốt hết
Không gạo cho em đói rét lòng.
Ba Tàu style:
Nếu piết rằng lị đã có chồng
Ngộ về ngộ pán nốt Hồng Kông
Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn
Lời vốn đầu tư mát cái lòng.
The hygienic reaction (Phản ứng của người vệ sinh) :
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tắm gội với xà bông
Tình thù ngày cũ, bay đi mất
Để kẻ sang sông khỏi chạnh lòng.
The "Ở dơ" style:
Nếu biết rằng em sắp có chồng
Anh về khỏi tắm thế là xong
Quần áo để nguyên cho trọn tháng
Kỷ vật tặng em đêm động phòng.
The Drunkard reaction (Phản ứng của người hay nhậu nhẹt):
Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba đĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng.
The High-tech reaction (Phản ứng theo kiểu công nghệ cao):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Dại gì mã nghĩ "Thế là xong!"
Email cứ viết, phone cứ gọi
Cũng có ngày em ly dị chồng.
The next generation reaction (Phản ứng theo thế hệ sau):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới vợ, kiếm thằng con
Mai này khi con trai anh lớn
Xúi lấy con em, rửa hận lòng.
The Gangster reaction (Phản ứng của tên du đãng):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về ẩn núp kế bờ sông
Đợi em qua đò sang bên ấy
Đón đường bắt cóc cũng bõ công.
The Optimistic reaction (Phản ứng của người lạc quan):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh mừng biết mấy, em biết không?
Bao năm quen biết, bao năm mệt
Tính gì cũng khổ mấy năm ròng.
The Relieved reaction (Phản ứng của người vừa được xả hơi):
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Không buồn, không giận chỉ ước mong
Đãi được chồng em nhậu một bữa
Để cám ơn chàng lãnh giùm công.
The Released reaction (Phản ứng của người vừa mới được giải thoát)
Nếu biết rằng em đã có chồng
Cho anh gặp chàng có được không?
Để anh hậu đãi chồng em đã
Rước giùm của nợ, lập đại công.
The Cinema reaction (Phản ứng theo kiểu xem phim)
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới đại mụ Hồng Kông
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Mà chỉ xêm xêm Chung Sở Hồng.
MẮT AI
Chiều nay nhớ quá mắt ai to
Bèn ra nông trại thăm đàn bò
Ðứng ngắm mơ màng đôi mắt đó
Thèm tô phở tái , bát bò kho
Mắt ai tròn đẹp mắt bồ câu
Trời ơi nhớ quá biết tìm đâu
Vàng ánh chim quay , bia ngọt lịm
Chắc phải ra xe xuống phố Tàu
Ðôi mắt buông dài , mắt lá răm
Sắc như dao cạo nhìn đăm đăm
Cho anh bỗng nhớ hột vịt lộn
Bia lạnh muối tiêu uống chắc châm
Ti hí tròn tròn đôi mắt lươn
Hay háy nhìn anh thật dễ thương
Bạc hà lá ngổ đà mua sẵn
Cần có cà chua với trái thơm
Ðôi mắt đỏ ngầu thắm những tia
Vì nhớ nhung ai cố thức khuya
Tiết canh , ngon lắm làm sao có
Em biết đánh không , vịt đó kìa
Vài hàng về những , mắt mơ huyền
Nhắn ai nếu có nợ cùng duyên
Nên dặn các nàng đi cắt kiếng
Ðeo " con - tắc - len " ngại tốn tiền
Ðồng Văn
Đôi mắt cuối tuần
Chuyện từ cặp mắt chỉ hơi to
Làm tôi liên tuởng đến mắt bò
Sáng sớm điểm tâm, thèm tí thịt
Bánh mì thơm phức, đĩa bò kho
---
Chín giờ ông bạn rủ đi câu
Mắt ai trợn nguợc, hỏi đi đâu ?
Trắng dã không tròng như cá nướng
Giá có rau thơm với bún tàu
---
Nguời ta đuôi mắt giống lá răm
Sáng ngày dở chứng ngó đăm đăm
Đem chị mái dầu ra làm gỏi
Không câu ngồi nhậu thế mới châm
---
Mắt còn ngái ngủ giống như lươn
Ti hí dài ngoằng thấy khó thương
Lá lốt cuộn quanh trên than nóng
Kẽ răng chép miệng vẫn còn thơm
---
Mắt căng gân máu nổi thành tia
Phim bộ ngày nào cung đến khuya
Giọng khàn, lạch bạch, vịt vào bếp
Bún măng? khoan đã! tiết canh kìa .
---
Đêm về đôi mắt cú ảo huyền
Long lanh khẽ chớp để làm duyên
Không đeo kiếng "nhóp" coi xinh tệ
Trăm năm tơ tóc cũng đáng tiền
Trần Việt Bắc
Em Học Đánh Vần
Sáng nay buổi học rất là vui
Cô giáo xinh xinh nở miệng cười
Hăm mấy học trò chăm chỉ học
Các em ngoan ngoãn mặt vui tươi
Cô giáo lên bảng bảo các em
Hôm nay chúng ta học đánh vần
Cô giậy tới chữa " e-lờ " nhé
Nhớ đọc thật to , học chuyên cần
Thế rồi cô giáo đọc chữ A
Cả lớp đọc to "lờ-a-la "
Cô giáo lại đọc tới chữ u
Cả lớp lại đọc " lờ-u-lu"
Cô giáo đọc tiếp " A-huyền-à "
Cả lớp đọc theo :
"A-huyền-à-lờ-la-huyền-là "
Bỗng thày Hiệu Trưởng đến hàng ba
Cô giáo vội vàng ra tiếp khách
Các em được dịp hét với la
Cô giáo sợ thày Hiệu Trưởng buồn
Quay vào nạt lớn một chữ " Ồn "
Thế là cả lớp to tiếng đọc
Đánh vần nguyên chữ dấu huyền luôn
DV
Đôi Guốc Lệch
Chiếc guốc gòn rộn rả tháng Tư
Guốc son buồn bả khóc hu hu
Có đôi cũng sẽ thành đôi lệch
Cũng chỉ đưa nhau tới mịt mù
Chiếc guốc gòn lặn lội sớm trưa
Cày sâu cuốc bẩm vẫn không thừa
Vẫn chưa cơm trắng thay ngô sắn
Ba bữa cơm còn mắm thiếu dưa
Chiếc guốc gòn nhìn chiếc guốc son
Đỉnh cao trí tuệ hãy còn non
Mà chui xế hộp không cần đạp
Mình đạp lộn nhào ói cả cơm ...
Nhược Thu
EM NHƯ . . .
Em như bát phở nóng
Tô hủ tiú Thanh Xuân
Trông ngon thật vô ngần !
Nhìn thôi chả dám ăn
Em như dĩa bánh cuốn
Chả lụa của Tây Hô
Bụng đói muốn nhào dzô ...
Xong chân lại chần chờ
Nước dùng sợ cao mỡ
Bánh cuốn tráng nhiều dầu
Ăn thì... mập , phát rầu
Nên chẳng dám ăn đâu
Đồng Văn
NHẬU... !
Này cô chủ cho một phần cá nướng
Nhớ đủ đầy rau sống với mắm nêm
Ðếm đầu người một đợt Heineken
À này nữa mang nem đưa cay trước
Hổng có nem thì khô bò cũng được
Như thủa trước vài trái cóc đủ say
Miếng khô đuối , quả ổi , trái ớt cay
Nào đòi hỏi bọn này nhà binh cả
Ông râu mép là dân bay đấy ạ
Con anh này lính mũ đỏ hào hoa
Lũ bọn tôi lấy sóng nước làm nhà
Gặp vận mạt mới ra thân viễn xứ
Này cô chủ, có rảnh ngồi tâm sự
Bởi vì đâu cũng lữ thứ chốn này
Ừ đúng nhỉ cùng ngươi Việt cả đây
Nào ai muốn sống với bày quỷ dữ
Nào các bạn ta cùng dzô đi chứ
Buồn nhiều rồi buồn chưa đủ hay sao !
Chả mấy khi có dịp uống với nhau
Chuyện mất nước để hôm nào bàn tiếp
Nỗi đau thương một đời kể không hết
Dăm đứa bạn , đứa chết , đứa ở tù
Thằng bới rác kẻ đi đạp xích lô
Còn bọn ta thiên thu mang nỗi hận
Cái hồi đó súng trong tay ra trận
Bọn chúng mình đâu ngớ ngẩn thế này
Ðâu có ngán với pháo nổ , đạn bay
Nhưng giờ này tóc đã thay màu bạc
Bao lâu nữa lá thu vàng lác đác
Năm ba năm rồi người mất kẻ còn
Xin lỗi ông tôi lại nhắc chuyện buồn
Không nói nữa uống cho hờn trôi xuống
Kìa cô chủ đã xong chưa cá nướng
Hôm nay đây mình phải uống cho say
Trăm phần trăm nào cùng cạn hết chai
Này cô chủ bia đợt hai cô nhé
Ðồng Văn
LẬN ĐẬN .
Ngày xưa tôi mết nàng Hồng
Nàng chê tôi xấu lấy chồng phương xa
Thế rồi tôi thích nàng Hoa
Sau này mới biết nàng già hơn tôi
Dòng đời vẫn nổi vẫn trôi
Tôi yêu nàng Thắm một thời gian sau
Ngờ đâu Thắm đã có bầu
Tôi bèn thất vọng theo tàu vượt biên
Qua đây gặp được nàng Hiền
Hiền cười, Hiền hỏi không tiền sao yêu
Lụa kia trông cũng mỹ miều
Tôi theo tán tỉnh một chiều mưa rơi
Lụa rằng tán lộn ông ơi
Chồng tôi mà biết thì đời ông tiêu
.........................
..................................
Đến nay tuổi đã về chiều
Phòng không trơ trọi tiêu điều một thân
Than thân
Tình duyên tôi rất éo le
Tại vì cái số sát thê lạ đời
Ai đâu của sẵn để phơi
Thế mà kiếm mãi không nơi gửi vào
Nhớ xưa phận gửi duyên trao
Vừa quen Liễu đã té ao chết xình
Thế rồi tôi gặp nàng Linh
Nói cho lấy được thình lình đứt hơi
Năm sau gặp Tuyết kết đôi
Mắt mờ tai điếc nên rơi xuống lầu
Đến Thu chịu nhận trầu cau
Người hay tính toán nên đau liệt giường
Thế rồi chạm ngõ nàng Hương
Chưa đi đã chạy ra đường xe tông
Sau là đến lượt nàng Hồng
Một đêm gió lạnh động phòng chết tươi
Cuối cùng tôi lấy hai người
Em Năm tuyệt sắc , em Mười hoa khôi
Khổ là đây lại sinh đôi
Hai người ghen mãi nên tôi cũng phờ
Cho nên tôi chỉ nhả tơ
Ngày lơ không đủ lại mơ đêm về
Sơn Khê
DZỢ GIÀ
Tôi nhớ con vợ già
Mấy lần nó đi xa
Đêm ngủ tui ôm... vớ
Tưởng như nó ở nhà
Mặt phúc hậu đầy trăng
Vào giường nó gỡ răng
Mấy đêm đầu tui mớ
Tưởng bà ngoại đang nằm
Chẳng dám kể cùng ai
Sợ vách có lỗ tai
Tui buồn mình xấu số
Tui giận cả bà... mai
Muốn êm ấm cửa nhà
Tui chỉ ngồi thở ra
Những lúc nó bát phố
Hay trốn chồng đi xa
Đời tui thiệt tối tăm
Động tí là nó gầm
Đánh tui lọt xuống hố
Đến thân thể tím thâm
ĐV
CHỒNG GIÀ
Tôi già, ông cũng già
Tóc nhuộm, đeo răng giả.
Hai mắt đeo kính lão,
Tai điếc, nghe không ra.
Mỗi lần nói chuyện đời,
Cứ hết hả, lại ơi ...
Chân đi cần gậy chống,
Chẳng muốn rủ đi chơi.
Thân hình thì ốm nhom.
Ra đường chẳng ai dòm.
Áo quần thì xốc xếch,
Cái lưng gù lom khom.
Đứng bên cạnh, mùi hôi
Dục đi tắm, lại lười.
Ngủ thì ngáy như sấm,
Thật là chán mớ đời.
Thương thân mình biết mấy
Biết thế, thà ở vậy
Nuôi thân cho béo mầm
Sợ ế, đành phải lấy.
Chán cái thằng chồng già,
Không răng hết ba hoa.
Tính tình thì khó chịu
Ăn no chỉ nằm nhà.
HONG VU LAN NHI
Nợ Đời
Cà phê khói thuốc em chê
Ngồi may em bảo rằng thì ê mông
Nhà hàng cháy xém má hồng
Thợ xây,thợ mộc,đàn ông phải làm
Tiệm phim vừa mới ra ràng
Mượn rồi không trả tiêu tan hết lời
Bán quần áo, chẳng phát tài
Hàng dư tồn đọng, vốn mai một dần
Thôi thì mở gióp sửa sân
Việc làm đủng đỉnh mỗi năm một mùa
Em rằng dầm dãi nắng mưa
Da đen mất dáng em xưa mất rồi
Mần neo khớ lắm em ơi
Nhiều người lớt phớt, gặp thời giầu lên
Em xin hai chữ bình yên
Ách xì* tui bịnh chớ quên ông à
Thôi! Còn xẻo đất trồng cà
Em lo quanh quẩn việc nhà cho xong
Thế mà cũng chẳng vừa lòng
Lúc lườm, lúc ngúyt, chê chồng, quái thay
Hả ra thì mắc phải quai
Ngậm vào thì ấm ức hoài ai ơi
Đúng là cái cục nợ đời!
Mục Đồng
* Bịnh ngứa mũi hắt xì
LỜI CẦU HÔN
Nếu em còn ở không
Thực sự đang kiếm chồng
Mơ được mặc áo cưới
Nhảy tọt lên xe bông
Nếu em còn long đong
Tìm mãi chưa ai bồng
Lo trở thành gái ế
Gào trời tối nằm không
Anh đây xin tỏ vài lời
Đáng mặt nam nhi đứng giữa trời
Đầu đuôi cả giầy cao thước mốt
Bốn thứ đổ tường đủ ăn chơi
Anh tuy không có nhiều tiền
Nhưng hàm răng sún cũng dư duyên
Mắt to mắt bé đời ngang dọc
Cái đầu sói trọc giống ông tiên
Nếu em bằng lòng anh
Chọn tháng tốt ngày lành
Sẽ đưa mẹ cha đến
Cau trắng với trầu xanh
Nếu em bằng lòng anh
Thì hai đứa chúng mình
Sẽ xứng đôi vừa lứa
Niêu đất úp vung sành
DV
TUỔI THƠ VÀ CÔ BÉ
Lúc trước ở vườn bé tẻo teo
Bắt chim , câu cá khoái bơi , trèo
Giầm mưa áo rách bờ kinh lội
Giãi nắng quần đơn nhánh ổi leo
Cá rạch cua đồng đừng hóng chạy
Cu chuồng , quạ ổ khó lòng treo
Cạnh nhà cô bé hay vòi vĩnh
Đứng dưới nhìn lên thấy vội reo
Đứng dưới nhìn lên thấy vội reo
Chim non đỏ hỏn cổ nhăn nheo
Da hồng trần trụi lông chưa mọc
Bụng bự căng phồng đít lại teo
Mớm hớp cào cào dăm bảy bữa
Cưng chiều châu chấu chín mười chiều
Chim khôn mọc cánh chim bay mất
Cô bé rưng rưng đứng ngóng theo
DV
Sự tích con gái
Xưa kia ở tuốt trên trời
Ngọc Hoàng Thuợng Đế thảnh thơi thấy buồn
Sai bắt một chú chuồn chuồn
Xịt vô mười lít nước tương đem hầm
Bỏ vô một kí ớt bằm
Chanh chua 5 trái, me dằm 6 tô
Nuớc mắt cá sấu 7 xô
Dịu dàng một xíu, 8 tô dữ dằng,
Nêm thêm 9 chú lăng nhăng
Mít khô, mít uớt, cằn nhằn, ghen tuông
Trăm gram nhỏng nhẽo giận hờn
Mụn cám, mụn bọc, mụn cơm, mụn dề
Ngọc Hoàng hứng chí hề hề
"Sản phẩm" hoàn tất không chê chỗ nào
Sai thiên lôi lấy bột nhào
Bắc Đẩu canh lửa, Nam Tào quạt than
Cuối cùng một tiếng nổ vang
Thế rồi "con ấy" tàng tàng buớc ra
Bèn đặt tên nó "EVA"
Còn gọi "con gái" hay là ... "cô em"
Viễn Trình
Aó Lụa California
Nắng Cali anh đi mà sợ chết
Bởi vì em là sư tử Hà Đông
Anh sợ nghe tiếng sư tử rống um sùm
Hồn anh vẫn phủ lên màu tang trắng
Anh vẫn biết em dáng người thấp ngắn
Mà tiếng em cứ lải nhải ở chung quanh
Linh hồn anh nhiều lúc giận đến run
Em nằm đó ... đến trưa chưa mở cửa .
Gặp một bữa , cơm chẳng lành một bữa
Gặp hai hôm là dĩa chén tung bay
Tiếng la rầy anh chất chín từng mây
Và đôi mắt nổi lên màu giận dữ
Em không nói vẫn nghe lời trách móc
Em chưa nhìn mà lòng đã giết anh
Anh nhìn em thấy ánh mắt long lanh
Với nanh vuốt , em làm như muốn giết
Em chợt hét , chợt la , anh vẫn biết
Em chợt vui , chợt ghét , chẳng vì đâu
Nhưng sao đi em cứ mãi âu sầu
Để anh gọi xe đám ma đi hộ tống
Để anh sợ mắt nhìn em than vắn
Giận lòng anh cố nói chẳng thành lời
Em đi rồi , anh mới thấy khoẻ re
Những ngày tháng cãi nhau giờ bỗng nhẹ
Em đi đi, hỡi bà chằng quá dữ
Đem đi luôn sư tử cái Hà Đông
Anh sợ nghe tiếng sư tử rống um sùm
Ông nào NGU cõng dzùm anh cho lẹ .
THE END!
thơ Tếu copyright Bùi Trọng Hiếu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro