Ly tan
Hoa thơm hoa nở, hoa lại tàn
Tình nặng tình sâu, tình ly tan.
Rượu đắng, rượu cay, rượu vẫn hết
Người hứa, người thề, người vẫn quên.
Trăng lên, trăng tròn, trăng lại khuyết
Tuyết rơi, tuyết phủ, tuyết lại tan...
Xuân qua hạ đến thu về
Đông sang năm tháng lạnh lùng
Người đi có bao giờ ngoảnh lại
Nơi này sầu lắm tửu ngàn ly
Nếu xưa không vì ngày mưa đổ
Thì giờ đâu phải buồn tương tư
Nụ hôn đầu làm ta nhớ mãi
Ngàn thương nhớ giờ gửi về hư vô.
Người đến người đi như giấc mộng
Tình đầy tình cạn tựa cơn say
Nằm nghe gió thổi đêm trầm bổng
Cứ ngỡ ta là hạt bụi bay.
Thổn thức tiêu ngân buồn thế kỉ
..nảo dạ bi ai...thế nhân sầu...
hoa rơi phong cuốn trường vô lạc...
..họa sắc nhân tình bất kháng nhân..
translate:
Âm tiêu vọng mãi sầu không dứt
Nhân thế ngàn sau cũng não nề
Hoa giăng gió cuốn dài vô tận
Ân tình thôi khỏi những lê thê
Một kiếp phong lưu một kiếp trần
Một đời ân hận một đời đau
Ngẩng đầu vọng Nguyệt nào ai thấu?!
Lệ sầu che giấu tận tâm can..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro