Chương 4: Mộng hồi
Lạc lối, lạc lối
Chốn phồn hoa kia ơi
Lạc lối, lạc lối
Sao ta chẳng thể quay về
Quay về với người ta từng hẹn ước
Bên người ta từng yêu thương
Không giàu sang, không phú quý
Nhưng lại rất yên bình trong nắng ấm
Ôi~
Lạc lối, lạc lối mất rồi
Ta cũng đã chẳng thể quay lại
Ta đã phụ người mất rồi
Lạc lối, lạc lối
Xin người hãy quên ta đi
Một kẻ lạc vào chốn phồn hoa
Lạc lối, lạc lối
Xin người đừng đau lòng
Hay nhớ thương chi
Kẻ lầm đường lạc lối chẳng thể trở lại này...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro