Trang sử oanh liệt
Chúng tôi! Là dân tộc nhỏ bé, nhưng kiên cường
Chúng tôi là những kẻ thiện chiến, nhưng vị tha
Cả dòng thời gian là trang khói lửa
Chúng tôi sống trong sự nghi ngờ bốn phương
Chúng tôi lớn lên bằng máu, sắt và thép
Cộng thêm mùi thuốc súng nồng nặc
Cả đời chỉ có ngọn lửa phục thù trong đôi mắt
Mỗi tiếng chảy của dòng sông mang tên thời gian
Là một cuốn tiểu thuyết kéo dài
Cuốn tiểu thuyết dân tộc khổ cực này viết lên
Từng trang toát lên một dòng "Oanh liệt"
Chúng tôi chỉ muốn một cuộc đời an nhàn
Nhưng vị trên kia thật khó khăn với dân tộc này!
Chúng tôi sinh ra các cá thể xuất chúng
Chỉ với mong muốn được tồn tại
Nhưng lạ thay. Người phía trên kia rất biết đùa
Một gã to béo tham lam chưa đủ với chúng tôi?
Những tên mắt xanh mũi lõ kia đã xích cổ bọn tôi
Biến dân tộc tôi thành những con thú hoang dại
Chúng tôi đã quá kiệt sức!
Nhưng đôi chân không hề lung chuyển, dù thân xác nay đã tàn lụi
Nửa đời con người chúng tôi chỉ dừng lại ở từ "Thanh xuân"
Đi qua biết bao những trang sử chấn động
Đổi lại chỉ là những điều giản dị đời thường
Nay chúng tôi không còn kẻ thù
Thiệt là một cuộc đời đẹp biết bao!
--------------------------------------------------
Đã chỉnh sửa:
Chúng tôi là dân tộc nhỏ bé, đầy kiên cường
Chúng tôi là những kẻ thiện chiến, giàu lòng vị tha
Cả dòng lịch sử đều là trang khói lửa
Sống trong sự nghi ngờ bốn phương
Lớn lên bằng máu, mồ hôi cùng sự khổ cực
Phả thêm cả mùi thuốc súng nồng nặc
Mỗi tiếng chảy của dòng thời gian
Là một cuốn sách kéo dài mãi mãi
Cuốn sách do dân tộc bất hạnh này viết lên
Từng trang toát lên một dòng "Oanh liệt"
Không mong muốn bất cứ cuộc chiến tranh
Chỉ khát vọng một cuộc sống an nhàn
Lạ thay số phận thật biết trêu đùa
Nằm bên cạnh một gã tham lam
Cộng thêm cả lũ man Tây mạnh mẽ
Đám mắt xanh kia đã xích cổ
Biến dân đây thành những con thú
Chia năm xẻ bảy vùng đất ông trời ban tặng
Đã kiệt sức, mệt mỏi và chán nản!
Đã khi nghĩ đến việc bỏ cuộc
Đôi chân này đã lay chuyển đâu
Thân xác nay đã tàn lụi
Cả đời chỉ có ngọn lửa căm thù trong đôi mắt
Trực chờ có thế thôi
Chúng tôi vùng dậy dưới ngọn cờ sao vàng
Dưới sự dẫn đắt của các vị anh hùng
Tuy đã có người chỉ dừng lại ở từ "Thanh xuân"
Tất cả chỉ có duy nhất nỗi sợ hiện diện
Nỗi sợ mang tên "Mất Nước"
Gạt đi giọt lệ chảy dài trên khóe mắt
Bước đi hào hùng trên từng trận chiến
Màu đỏ nhuộm đầy một dòng sông
Thân xác hòa mình vào đất mẹ
Đổi lại chỉ là những điều giản dị đời thường
Con cháu vui tươi vào những ngày hội
Tiếng ve kêu ầm ĩ trên cành phượng
Thấy tà áo trắng vui cười chạy tung tăng
Những đêm giá rét, ấm áp bên gia đình
Nay chúng tôi không còn kẻ thù
Bạn bè khắp năm châu, nắm tay thả bồ câu
Nay ta chấm bút vào trang sách mới
Viết tiếp thêm thời đại hoàng kim!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro