Bài thơ số 11: Mộng xưa
Mộng xưa
Tường đỏ bốn bề, mái ngói lưu ly
Y cảnh như xưa
Mà người héo úa
Trâm đồng áo lụa trầm lặng ngồi trông.
Chờ đào hé hồng
Ngóng én đằng đông
Vọng đến độ nào chim về hoa thắm?
Tri kỉ năm xưa nay không còn gặp
Nhân gian khắp chốn
Nào kẻ hàn ôn?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro