Tiếng đàn ba-la-lai-ca trên sông Đà (trích)
Trên sông Đà
Một đêm trăng chơi vơi
Tôi đã nghe thấy tiếng ba-la-lai-ca
Một cô gái Nga tóc màu hạt dẻ
Ngón tay đan trên những sợi dây đồng.
Lúc ấy
Cả công trường đang say ngủ cạnh dòng sông
Những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ
Những chiếc xe ủi, xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ
Chỉ còn tiếng đàn ngân nga
Với một dòng trăng thấp thoáng sông Đà.
Ngày mai
Chiếc đập lớn nối liền hai khối núi
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên
Sông Đà chia ánh sáng ra muôn ngả
Từ công trình thủy điện lớn đầu tiên.
_Quang Huy_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro