xii.douze
Sân thượng heo hút thở trong trăng
Nhặt sợi khói đan thành vạn mảnh
Gió não nề vốc đầy một vạt
Gửi mây cõng khổ đau chòng chành
Mảnh khói tàn gói theo tiêu cực
Cuộn gọn ghẽ nỗi buồn trong tim
Khói ngã theo ánh trăng lưu lạc
Xuống thuyền mây sóng vỗ lật chìm
Biển trăng quyện đặc vùng ký ức
Từng giọt thả dần vào thinh không
Thương đau vấy màu dòng kỷ niệm
Tưới đêm đen nhuộm nét bút hồng
Cả khoảng trời bao la tĩnh lặng
Giờ ẵm trọn lấy hình hài ta
Ánh sao soi đáy lòng khuất mục
Vét cạn bùn chôn cõi ngân hà
Xin cho tôi được một lần cuối
Nhung nhớ bóng hình người tôi thương
Nuối tiếc cho cuộc tình chưa vẹn
Day dứt vì ta chẳng chung đường
Góc sân nơi chúng mình từng đến
Giờ đơn độc một mình tôi thôi
Lẻ loi bầu bạn cùng khói thuốc
Đợi quá khứ trao vé khứ hồi
Chờ tôi trở về với ngày xưa
Ngày người vẫn còn chưa thay lòng
Yêu dại khờ, thơ ngây là thế
Yêu đắm đuối, hàng giờ nhớ mong
Hoàng hôn buông, nắng kéo rèm kết
Mặt trời chết dần dưới đêm đen
Tôi chơi vơi tìm người mê mải
Điên dại treo mình dưới cơn ghen
Khói nhạt nhòa tan viền mi mắt
Lặng một nhịp, bóng nàng thoáng qua
Say một chuyến, tìm về một chuyến
Nơi có nàng, có nến và hoa
Lọt thỏm giữa vòm trời rộng lớn
Mượn khói thuốc gạt lệ hoen mi
Khóc cùng trăng, thở than cùng gió
Bao da diết trả phút chia ly
Sao của trời là sao hy vọng
Sao trong mắt, lấp lánh lệ rơi
Ngươi huyền tựa ngân tinh vụn vỡ
In khoảnh khắc tay người buông lơi
Giá như tình ta là vĩnh cửu
Giá như đời đừng vội sang trang
Để trời cao ôm trọn nỗi nhớ
Thay tôi ngỏ lời thương đến nàng.
𝓯𝓲𝓷𝓬𝔂.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro