vii.sept
Lời chia tay người bỏ ngỏ đầu môi
Sau những lần ta vu vơ hờn dỗi
Anh nói rằng yêu em là cái tội
Tình đã cạn, chuyện mình cũng đành thôi
Người đã vùng vằng bỏ đi rất vội
Để lại mình em trống vắng đơn côi
"Bầu trời xanh bất giác nhoà sắc tối
Cùng lời người, đã giết chết tim tôi..."
Đôi ba chén rượu đầy kề trên môi
Đưa em chìm trong ký ức lầy lội
Nước mắt tràn mi, ướt nhèm gối
Cớ sao mình mãi chẳng nên đôi?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro