17. Chùa Quán Sứ
Quán Sứ (1) sao mà cảnh vắng teo,
Hỏi thăm sư cụ đáo nơi neo?
Chày kinh, tiểu để suông không đấm,
Tràng hạt, vãi lần đếm lại đeo.
Sáng banh không kẻ khua tang mít
Trưa trật nào ai móc kẽ rêu.
Cha kiếp đường tu sao lắt léo,
Cảnh buồn thêm chán nợ tình đeo.
(1) Chùa Quán Sứ: bây giờ ở phố Quán Sứ, Hà Nội.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro