Mèo xám - Cẩm tú cầu - Sách và trà
"Mưa mưa mưa
Lucief Mooc có một khả năng đặc biệt. Trời mưa chưa chắc là con bé khóc, nhưng con bé khóc chắc chắn là trời mưa.
Con mèo xám của em chết, bầu trời hôm ấy ngập nước mắt của cô bé năm tuổi.
Lần đầu tiên làm nhiệm vụ, khi biết rằng dưới khóm cẩm tú cầu xanh em thích - khóm duy nhất có màu xanh trong vườn - lại đè lên bao xác chết của những Lucifer, những người đồng đội, những chàng trai cô gái cảm tử trẻ măng để hút lấy sắc xanh xinh đẹp, lạ đời đến xa xỉ. Em đã khóc, hôm đấy là trận lũ lụt lớn nhất trong năm.
Và đôi khi anh Feng vì lưới tưới vườn rau cũng hay chọc em khóc, mưa rào lất phất ngoài cửa. Rồi sau đấy ảnh sẽ lại đi kiếm một tách trà và mấy cuốn sách để dỗ em.
Anh Feng đi rồi, đồng đội của em đi hết rồi. Họ bỏ em lại phía sau. Đám tang hôm ấy của 250 người từng kề vai sát cánh, cùng mang chung một xiềng xích vang tiếng khóc thảm sầu chẳng dứt của cô gái trẻ. Anh dỗ em khi em khóc em giỗ anh khi em khóc, trời hôm đấy không mưa.
Con bé ngước lên nhìn trời quang xanh thẳm, mắt hổ phách đẫm nước. Em đâu có khóc vì buồn đâu, em khóc vì họ được tự do rồi, tự do, tự do...tự do của Lucifer và quân cảm tử chỉ cần cái giá rất rẻ...
Cái chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro