Sững sờ
Thế giới sụp tan tành
Và từ đây em sẽ chẳng còn anh
Không còn ai cho em chờ đợi
Sao vội thế người ơi?
Thấy khắp trời mưa rơi
Có hạt mưa nào bay ngược
Có giọt mưa nào đưa em về ngày trước
Khi ta còn nhau.
Chẳng thể nào em biết anh ở đâu
Trong cái cõi coi-hôm-qua-là-quá-khứ
Nhưng đêm đêm anh sẽ thấy em hiện về trong giấc ngủ
Với cơn mơ anh đâu thể dối lòng.
Em sẽ chẳng chờ mong
Một tình yêu nữa, cho dù đẹp hơn thế
Dù trái tim em đang trào lệ
Nhưng vẫn không quên hình bóng một người.
Trời xanh ơi!
Cứ xanh chi cái màu xanh vời vợi?
Người xa rồi
Nước chảy qua cầu,
Còn lại mình tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro