Đối Diện
Tôi gọi nỗi đau em
Nghe trả lời đả hết
Tôi nghe tình thấm mệt
Đau rồi nên em quen
Tôi vẫn là ngây thơ
Trong tình em khờ dại
Những yêu thương khắc khoải
Bao giờ nguôi đắm say
Khẻ chạm những đắng cay
Tôi và em đơn điệu
Có lẽ mình cũng hiểu
Nồng nàn rồi sẽ tan
Tôi gọi em mơ ngoan
Trăm ngày tình không chết
Ngàn ngày tình chợt biết
Lời nguyện cầu ăn năn
Tôi nói với bàn tay
Năm hay mười câu chuyện
Những điều nghe phiền muộn
Chạm rồi chợt muốn quen
DTT1987
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro