lụy
em sợ lắm, đôi câu nói vô tình
khoảng lặng thinh, đưa chúng mình đến kết
em những mong, bao yêu thương sót lại
rồi sống hoài trong mối tình rẽ hai.
em ngày trước từng mong là như vậy,
và cũng đã vấp ngã đau lắm rồi
nhưng anh ơi, chỉ lần này nữa thôi
hãy để cho tình ta được sống mãi.
như thuở sơ khai, như hồi còn lạ
bao tiếng yêu chỉ có những ngại ngùng
lúc bấy giờ, nước mắt chưa lã chã
hai trái tim ta chung nhau một nhịp.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro