Em không thể nghĩ được gì để viết
Em không thể nghĩ được gì để viết!
Dù trong em vẫn bừa bộn tơ lòng
Vẫn bâng khuâng, vẫn còn nhiều luyến tiếc
Vẫn ôm hoài những ảo mộng viễn vông!
*
Em không thể nghĩ được gì để viết
Câu yêu thương bỗng khó cất nên lời
Có lẽ rằng tình ta là trăng khuyết
Trời cho duyên mà chẳng nợ thế thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro