tho de che
Đời Lãng Tử phiêu lưu theo ngàn gió.Chốn phiêu bồng ắt có lắm mỹ nhân
1. Mẹ giục anh ... Này Con ơi ... Lấy vợ
Anh gật gù cắn bút... thờ ơ
Mạt khù khờ , đôi mắt lả lơ
Mẹ mừng mừng ... Con làm Thơ Tình hả ... ?
Nhìn cục cưng , đoán rằng đang yêu trộm
Một cô Nàng chưa dám ngỏ lời ra
Có tuổi rồi , mà còn Zen lãng mạng
Của bố mày đi tán mẹ ngày xưa
Được vài hôm , anh đòi mua vi tính
Mẹ trần trừ ... Vi Tính làm chi con ?
Mẹ mua đi , con cần con có việc
Chuyện học hành , tác nghiệp và giao lưu
Thấy cục cưng đêm ngày bên máy tính
Chẳng hiểu gì , mẹ đoán nghịch lung tung
À ... ! Nghe nói bây giờ Yêu trên mạng
Chẳng mặn mà ... nhưng cũng thật là sang
Rồi vẫn thấy Cục Cưng ngồi chỗ ấy
Chẳng chịu lìa cái ghế lấy 1 Giây
Con đang yêu , Chát rồi nên hẹn gặp
Rồi tỏ tình , hỏi cưới nữa là xong ...
À ... ! Con bé tên gì ? Bao nhiu tuổi ?
Người thế nào ...vóc dáng có đẹp không ?
Và tính cách , con nhà ra sao nữa ?
Không cần cao ... Nhưng cũng phải vừa vừa !
Anh gãi đầu , tay sờ sang Cốc Sữa
Người yêu ấy , thưa mẹ con vẫn chưa
Con mới có .. Cô nàng tên Đế Chế
Đội mũ xanh , duyên dáng , đẹp ê chề
Mẹ xem đấy ... cô nàng đang ăn cỏ
Kìa đôi Ngà trắng muốt đẹp làm sao
Này dặt dìu , nhưng mà sai trĩu quả
Ôi cho con , trai tráng nhảy lên đời
Mẹ nhìn anh mắt tròn xoe xoe ... ối
Đùa kiểu gì , có định thôi đi không ?
Lời con nói thật lòng không hối hận
Tình yêu thương Đế Chế chẳng đổi rời
Mẹ Quya Gót lắc đầu bao thất vọng
Bao nhọc nhằn con lớn tuổi 30
Mong cháu bế chỉ còn như giấc mộng
Nhìn lại con , nước mắt chảy " Miệng Cười
2. Đế Chế
1 đêm kô trăng cũng chẳng sao ...
Mây mù bao phủ gió lao đao
3 chàng cháng sĩ trông lực lưỡng
Đứng cạnh nhà cao vẫy tay chào !
Bỗng:
1 Kon sư tử ở nơi nào
Gầm lên kinh khủng nhảy xô vào
Cưỡng bức Kô Hươu Kòn trinh nữ
Đáng đời cho nó bị Phi Lao !
Chưa kịp an táng ả Hươu Sao
Trời Tây kia bỗng Giật gió Lào
Xa xa lao lại 1 em bé ...
Đi xe đạp rách ... Nói tên Pao !
Hình như nó kầm 1 khẩu pháo
Giương kao nòng bắn 1 hoàn bi
Hoảng loạn đâu đây từ Kon Đĩ ...
Đợi tau xin lệnh Bíc Đa Đy !
3. Gửi em cô bé fáng ngọc ngà ...
Thướt tha màu áo ở đằng xa
Bài thơ anh làm tặng Kô bé
Đặt tên Nhớ Quá Tóc Đuôi Gà !
Hôm ấy gặp em chiều thứ 7
Trời xe xe lạnh ...Gió heo may
Thoảng qua hương lạ lòng bối rối
Náo nức Kon Tim đạp liên hồi !
Chạy theo Kô Bé ...Này Kô Bé !
Kó thể cho anh ngồi nhơ xe
Nhà xa đi dường chân lại mỏi
Vô Tình chung lối gặp em về
Kể từ ngày đó ... lần gặp đó
Đêm về kô bé lại thoảng qua
Giật mình hụt hẫng lòng xao xuyến
Nhớ qua đi thôi ... Tóc Đuôi Gà !
- The end -:
4. Giờ này em ở nơi đâu ?
Kó bít Lòng anh đang nhói sầu ?
Đêm thây mong nhớ cạ đế chế
Ngày dài gà gạ muốn vài Xê !
5. Anh kể em nghe chuyện ngày xưa
Những đêm Đông lạnh trời đổ mưa
Ôm em trong tay ta cùng Chế
Vừa sướng vừa vui mẹ chưa về
Đến khi mẹ về em được bế
Mẹ ru em ngủ mẹ mải mê
Mẹ đẻ mình anh ... anh ngồi Chế
Mẹ buồn mẹ Đế em Chế theo ...
6. Những tháng ngày chơi bời lêu lổng
Ta sa vào nhịp sống Xa Hoa
Việc học hành thì chỉ qua loa
Ôi ! Quên mất ta tuổi học trò ...
Giờ nhìn lại lòng mới thấy lo
Xin ai đây , ai cho học thức ?
Nghĩ càng nhiều đầu lại càng nhức
Day dứt buồn khi nghĩ đến Tương Lai
7. Đông qua rồi , thật vậy kô ?
Cỏ cây ngơ ngẩn , ngoảnh mặt trông
Mừng mừng , tủi tủi đôi chim sẽ
Quấn quýt bên nhau , vợ với chồng
8. EM là ai ơi Nàng Tiên nho nhỏ
ƠI ngọt ngào mật thắm của muôn hoa
CÓ hay chăng nỗi lòng anh muốn ngỏ
BIẾT làm sao khi em chẳng tò mò
TRÁI trên cành cũng có ngày rụng xuống
TIM mỗi người đập mãi rồi cũng thôi
NÀY ... ! Tình anh như mối tình nàng Muống
CHỈ yêu ai như yêu Biển chẳng rời
YÊU dù biết chết trong Lòng 1 ít
RIÊNG 1 mình càng chẳng biết đến đâu
MÌNH đơn phương tìm em nơi mù mịt
EM là ai cho ? Cho ai nỗi u sầu ?
THÔI ! Là thế ...! Ôi sao tình là thế ?
AI cũng buồn sao ai cũng mẫn mê
LỚP từng lớp chán trường xen hiu quạnh
DỊU dàng đâu ... ?Sau men đắng tái tê
9. CHUYỆN TÌNH ĐỜI TÔI
Hãy đi đi , nếu như là em muốn
Chẳng kòn gì , nuối tiếc cũng thế thôi
Em vẫn xinh , vẫn tươi cười lôi cuốn
Nhưng với tôi từng ấy đã đủ rồi
Tôi hỏi tên chẳng bao giờ em nói
Tôi tỏ tình em lãng tránh thờ ơ
Và những hôm tan trường đường chung lối
Em cứ đi , kệ người ta cứ chờ
Từ đó tôi thơ thẩn như thằng khờ
Đặt cho mình biệt danh THI SĨ DỠM
Nhưng với em , TÌNH YÊU không thể DỠM
Mà rít lên như Cơn Sóng gọi bờ
Tôi cố tìm cho mình một lối thoát
Nhưng càng tìm , càng cảm thấy xót xa
Em cố tình , hóa mình thành chiếc lá
Khẽ đung đưa khi cơn gió chiều về
Bao nhớ nhung , bao đau đớn ê chề
Bao ngại ngùng , bao năm tháng mải mê
Tôi đốt trong Trái Tim này kỷ niệm
Chẳng kòn em , chẳng kòn nỗi muộn Fiền
Hãy đi đi , nếu khi nào em muốn
Hãy mĩm cười vì kái vẻ đáng yêu
Hãy ngẩng đầu Chớp mắt rồi thật kiêu
Thế gian này , đang kòn nhiều " TÔI " nữa ... !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro