Còn một chút để quên
Ta tưởng quên rồi đấy chứ
Sao lòng vẫn cứ chơi vơi?
Nhìn ai cũng hoài tìm kiếm
Một điều chẳng thuộc ta rồi.
Ta giấu nỗi buồn rất khéo
Cười nhiều cũng bớt nghĩ suy
Nhưng đêm gối đầu lên nhớ
Lại thấy lòng đau chút gì.
Cứ ngỡ tim ta là đá
Mà sao chạm nhẹ cũng đau?
Chẳng ai hỏi mà vẫn kể
Chẳng ai giữ vẫn chẳng rời.
Thôi thì thêm lần luỵ nữa
Rồi ngày nào đó sẽ quên
Chỉ mong một lần sau cuối
Được yêu đến tận vô biên.
Bài này hơi liên kết với bài trước nè=)) này cũng gần thời gian bài trước luôn thì phải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro