xvi
Lưỡi lam hôn nhẹ cổ tay
Dao đâm vào ngực
Hồn bay lên trời
Mái tóc của em rối bời
Tay chân lạnh ngắt
Môi cười còn đâu
Dây thừng thắt chặt mái đầu
Chân em lơ lửng
Hồn hầu diêm vương
Trần tục chỉ có đau thương
Không chịu nổi nữa
Thì lìa nhân gian
Để trong một chiều nắng vàng
Người người đau khóc
Còn em nhẹ nhàng
Hà Nội.14.3.2021Kthu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro