Ngưu Lang, Chức Nữ
Đã nói lời tạm biệt thì sẽ không thể quay lại
Lời xin lỗi đã không còn giá trị nữa rồi
Nước mắt thay những nụ hôn kia lăn dài trên má
Thế giới của tôi đột ngột chỉ còn những bông tuyết lạnh giá
Bàn tay năm ngón đã không thể níu kéo ngày hôm qua
Từng mảnh từng mảnh làm sao ghép lại ?
Mùng bảy tháng bảy bầu trời đột nhiên đầy tuyết trắng
Không dám nhìn , bản thân chỉ hy vọng tất cả là ảo giác
Đứng ở cuối con đường , bất lực nhìn tuyết rơi mãi
Xóa trắng con đường ngươi đến
Mùng bảy tháng bảy ngày và đêm phân cách rõ ràng
Mất đi tất cả , chỉ có thể trơ mắt nhìn tình yêu đi đến hồi kết thúc
Nhìn bầu trời bao la và chân trời mênh mông không cuối
Chẳng thể nghe thấy điều gì nữa rồi
Từng mảnh từng mảnh làm sao ghép lại ?
Mùng bảy tháng bảy bầu trời đột nhiên đầy tuyết trắng
Không dám nhìn , bản thân chỉ hy vọng tất cả là ảo giác
Đứng ở cuối con đường , bất lực nhìn tuyết rơi mãi
Xóa trắng con đường ngươi đến đây
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro