Mảnh ghép kí ức
Hồi ức như một người kể chuyện
Dùng giọng nói tràn ngập tư vị quê hương
Nhảy qua vũng nước, vòng qua xóm nhỏ
Đợi chờ cơ duyên gặp gỡ
Cậu dùng bùn đắp nên một tòa thành
Bảo mai này sẽ rước tớ vào cửa
Quay lưng bao bận, qua cửa mấy lần
Phí hoài thanh xuân
Lời thề nho nhỏ rồi cũng không vẹn nguyên
Nước mắt bé bỏng còn gượng bờ mi
Cánh môi non nớt thốt lời li biệt
Từ đấy trong tim tớ đã trú ngụ hình bóng một người
Hình ảnh nho nhỏ ngày ấy của chúng ta
Năm ấy cậu mang đến một băng ghế
Mãi say sưa tớ cũng thả bước theo
Tớ đang đi tìm nhân vật trong câu chuyện kia
Cậu là mảnh ghép chẳng thế nào thiếu
Dưới tàng cây cậu mơ màng ngủ gật
Bé con tớ ngây ngốc ngồi chờ
Rung động nhẹ nhàng, mưa rơi lất phất
Một chút khó chịu khiến người ta đau đớn
Nhóc con bé bỏng nào đã biết hôn
Từ đấy trong tim tớ đã trú ngụ hình bóng một người
Hình dáng nho nhỏ ngày ấy của chúng ta
Khi ấy bắt chước thoại phim nói lời thương nhớ
Răng sún phát âm còn chưa chuẩn
Tớ đang đi tìm nhân vật trong câu chuyện kia
Cậu là mảnh ghép chẳng thể nào thiếu
Bàn tay bé bỏng dắt tay một hình hài bé bỏng
Nắm trong tay một hình hài nhỏ nhoi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro