Khoảng Lặng Vô Hình
Đáng sợ lắm - những khoảng lặng vô hình
Cứ len lỏi trong nhau giữa bộn bề cuộc sống
Những nỗi buồn, những giận hờn chất đống
Nén mãi rồi, giờ cũng đã thành quen.
Em nhận ra rằng giờ em chẳng là em
Anh cũng không còn là anh thuở trước
Những khoảng lặng vô hình, đôi bàn chân lệch bước
Có tìm lại được về như những ngày xưa.
Về một miền ký ức đầy ắp những cơn mưa
Ngập tràn nhớ thương mỗi lần mùa thu tới
Ngọt ngào lắm, những nụ hôn rất vội
Gặp nhau đến ngàn lần cũng chẳng hết nhớ mong.
Về lại những ngày thơ ấu trắng trong
Chẳng có lo toan bộn bề cơm áo
Không có nỗi buồn hay niềm vui giả tạo
Yêu thương hết lòng cháy ruột cháy gan
Giờ thì sao "Anh chẳng có thời gian..."
"Để sau nhé, bây giờ em rất bận"
Buồn vui của nhau giờ đâu còn quan trọng
Khoảng lặng vô hình vì thế lớn dần thêm.
Chẳng còn đủ yêu để thành những cơn ghen
Chẳng còn đủ tin để đắp xây mơ ước
Giữa chúng ta giờ đây cái gọi là hạnh phúc
Là được là mình chứ không phải là nhau.
Thơ Ca cho Tình Ta - 30/4/2024 - "Cũng lâu rồi nhỉ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro