Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cua gái đối với tôi như là làm Cách Mạng

Ánh mắt em là sao tôi chẳng hiểu?
Đắm say thay, nhưng giấu đủ thứ điều
Con ngươi ấy chứa buồn hay vui vẻ?
Đối diện em, lòng đánh mất tự kiêu

Sao tôi chẳng thể nào gần em được
Mặc cho ta kề cận chứ chẳng xa
Mặc cho tôi tìm cậu suốt ngày qua
Có lẽ thế vẫn là chưa đủ nhỉ

Từ hướng ngoại đã hóa thành tự kỉ
Chút mây tan chẳng giấu nổi lưng trời
Chút miên man chẳng xóa nổi khó đời
Khó khăn lớn tôi tính bằng hàng triệu

“Đời cách mạng từ khi tôi đã hiểu
Dấn thân vô là phải chịu tù đày
Là gươm kề tận cổ, súng kề tai
Là thân sống chỉ coi còn một nửa”

Đời cua gái coi thế cũng một kiểu
Dấn thân vô cũng là chịu tù đày
Nỗi nhớ cũng như súng như dao phay
Còn thân sống chẳng còn đủ một nửa…

Nói tới thế có cần phải nói nữa...?

Tóc bay bay sao mướt mượt hương nồng?
Làm tiểu não không cồn cũng say nhớ
Tóc để đấy có phải là thính tớ?
Sao tớ nghịch mà cậu chẳng hề kêu?

Ngàn lần nhớ, nhiều đến chẳng thể nêu
Nếu kể ra, báo cáo dài như sớ
Gom ngày tương tư chắc đủ vài mùa nhớ
Nhờ cậu mà hôm nay
khó khăn dắt tay nỗi nhớ
trở thành thơ.
___________________
Viết cho HHL
Viết ngày 20/10/2017.
Đi học báo cáo chuyên đề, ngồi sau lưng bạn nghịch tóc cái thế là ý tưởng ùa về, thành bài thơ.
Sự xưng hô trong bài thơ có phần lộn xộn, nhưng dù là em, cậu, bạn hay đằng ấy cũng chỉ là 1 người mà thôi. Xưng hô vậy cho nó phong phú hệ sinh thái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #rambut