anh
Gặp buổi chiều thơ thu nắng ấm
Ta dịu bước trên đoạn đường thơ
Thờ thẫn, mong chờ với mối duyên
Tình ca, tình ta vừa chốm nở
Buổi xế tà trời đứng bóng mây
Người mà em yêu bước chân trước
Em theo sau chân dẫm lá phong
Chỉ chờ mong người thương nhìn lại
Nhìn em thơ thẫn trời xuống bóng
Tim như chạm nhịp cất tiếng yêu
Tình ta như một bản tình ca
Như tranh vẽ sơn cảnh hữu tình
Tình ta ngân nga như lời nhạc
Dịu êm xao xuyến một nỗi buồn
Cớ sao? Mà anh vẫn bước tiếp
Mặc cho tim em cũng biết đau
Em cất tiếng trong tiếng gió thu trời
Hỡi anh em vẫn muốn nói lời yêu
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro