Ánh Tuyết
RU ANH
Năm ru tháng, tháng ru ngày
Tay gầy lại nắm vai gầy… đêm đêm
Dáng em giờ chẳng còn mềm
Tóc em sợi trắng sợi đen nhiều rồi
Anh còn mãi tuổi đôi mươi
Biết làm sao xứng với người ngày xưa…
Dịu đi cái nắng gọi mưa
Ðể em ru những giấc mơ cho chồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro