Nhớ Người Khi Đêm Về
Ngồi buồn ngồi ngắm trời cao
Tự hỏi, tự trách, vì sao yêu người
Yêu người tôi đã được gì
Chỉ có đau khổ ngậm ngùi xót xa .
Hôm nay tôi lại nhớ người
Nhớ một người không hề nhớ tôi
Nhớ về những kỷ niệm đã qua
Nước mắt bỗng nhiên tuôn trào như mưa .
Nỗi nhớ biết bao giờ chấm dứt
Để lòng tôi thôi gợn sóng từng cơn
Nỗi nhớ này khi nào sẽ kết thúc
Để tim tôi không đau khi nhắc tới người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro