Bỉ ngạn
Chốn Hoang tuyền âm u đầy lạnh lẽo
Cầu Nại Hà đỏ rực một dòng sông
Hoa Bỉ Ngạn chờ người không thấy
Hoa đau thương nhớ mãi một người.
Bỉ ngạn hoa ngàn năm nở ngàn năm tàn
Có hoa không lá,có lá không hoa
Hoa lá mãi mãi chẳng thấy nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro