Anh sẽ chăm sóc hai ba thật tốt.
- Nghe lời dậy đi, ba dẫn con đi gặp Los.
Tiếng Vegas từ ngoài cửa vọng vào. Thấy tiếng của Vegas Geneva bật dậy nhìn ra cửa. Vegas từ từ tiến vào rồi bế Geneva từ tay Pete nói tiếp.
- Còn không dậy, thật sự sẽ không còn cơ hội đâu.
Vegas nói. Pete lúc này cũng nở một nụ cười nhẹ nhưng đượm buồn. Thấy vậy Geneva ôm lấy hai người khẽ nói.
- Con sợ ba nhỏ buồn...
Nghe Geneva nói vậy, Pete véo cái má phúng phính của cậu bé rồi nói:
- Ngốc.... mau dậy rồi chúng ta đi.
Nói rồi Pete đứng dậy đi ra khỏi phòng để lại Vegas và Geneva trong phòng.
- Con làm ba nhỏ buồn sao ạ?- Giọng Geneva trùng xuống.
- Không đâu, con mau đi thay đồ, vscn rồi chúng ta đi không muộn, hôm nay là sinh nhật con nên phải vui nên nhé!
Vegas để Geneva vscn rồi đi ra ngoài. Pete vẫn đứng ở ngoài cửa đôi mắt u buồn nhìn bức ảnh siêu âm trên tay.
- Em sao vậy?- Vegas ôm Pete hỏi.
Vội lau đi những giọt nước mắt, Pete quay lại nhìn Vegas cười nhẹ.
- Geneva đâu?
- Nó đang thay đồ, em cũng nên thay đồ rồi chúng ta đi.
- Ừm...
- Đừng suy nghĩ nhiều quá, chúng ta không thể giấu thằng bé mãi được.
Vegas hôn nhẹ nên trán của Pete rồi dắt cậu vào phòng.
Sau một hồi chuẩn bị, hai người dẫn Geneva đến khu vườn đằng sau của ngôi nhà. Sau một cái hàng rào là đó là một khu vườn đẹp với những bông hoa được trồng một cách ngay ngắn và đang nở rộ.
Đi để cái cây cổ thụ trước mặt thì một cái mộ cũng bắt đầu hiện ra đằng sau cái cây.
Bước đến trước cái mộ, Pete siết chặt tay cố kìm nước mắt vào trong.
- Geneva... đây là Los...- Pete lên tiếng.
Geneva khá bất ngờ nhìn chăm chú vào chiếc mộ trước mặt mình.
" Los Theerapanykul, mất vào ngày 15 tháng 11 năm xxx"
Geneva ngẩn người, thì ra người mà hai ba hàng đêm nhắc đến, người mà mọi người nó cậu là kẻ thay thế cho người đó là là một đứa bé đã chết, thậm chí còn chưa được chào đời .
Geneva nhìn về phía trước, cái tên hằng đêm cứ vang trong đầu cậu bé. Tiếng khóc của ba nhỏ mỗi khi cậu bé đi qua phòng hai người và tiếng gọi tên đầy tuyệt vọng của ba nhỏ.
- Geneva... đó là em trai con. - Vegas ngồi xuống bên cạnh nói.
Pete lúc này cũng không kìm chế được cảm xúc của mình nữa, cậu nắm chặt bàn tay bé nhỏ của Geneva một tay cố gắng nắm chặt để không phát ra tiếng khóc.
- Là em của con sao ạ?- Geneva vẫn nhìn về chiếc bia mộ trước mặt.
- Phải ... đó là em trai con.... t-thằng bé mất trước khi chúng ta nhận nuôi con một năm.
Pete nghẹn ngào cất tiếng, Geneva nghe thấy Pete khóc thì cũng quay ra ôm lấy cậu. Gục vào vai Pete cậu bé bắt đầu khóc.
- Là tại Geneva gợi lại chuyện buồn của hai người sao ạ? ... hức hức.
- Geneva của ba ngoan, sao con lại khóc?
- Hức hức... Los... hức hức... sao em ấy lại mất vậy ạ?
Nghe câu hỏi của Geneva, Pete cắn răng kể lại những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, cái ngày mà Los rời xa hai người.
Sau khi nghe toàn bộ mọi chuyện thì Geneva im lặng, cậu đưa tay nên sờ vào bia mộ rồi những món đồ chơi mới cũ được để trên ấy rồi rơi nước mắt.
- Vậy nên Geneva này... con đừng cố gắng chịu đựng những suy nghĩ ấy ở trong lòng nhé! Chúng ta luôn coi con là con ruột của chúng ta, chưa bao giờ hai ta nghĩ con là vật thay thế cho Los cả.- Vegas nói.
Geneva ngước đôi mắt ướt đẫm nước mắt nên nhìn Vegas hỏi lại:
- Thật sao ạ...?
- Phải... cả con và Los đều là hai đứa con trai mà ba và ba nhỏ yêu thương nhất,chúng ta sẽ không thể sống nếu thiếu con được đâu Geneva.
Pete tiếp lời, cậu ôm Geneva vào lòng rồi hôn nhẹ nên trán của thằng bé. Lúc này Geneva mới nở một nụ cười nhẹ nhàng vui vẻ.
- Con cũng thương hai ba nhiều lắm.
Nói rồi thằng bé hôn nên má của hai người rồi lại tòi xuống để bông hoa mà hai ba đã chuẩn bị sẵn đặt trước bia mộ.
- Los yên tâm nhé... anh Geneva sẽ giúp Los chăm sóc hai ba thật tốt... sẽ không làm hai ba buồn nữa đâu. Nên Los yên tâm rồi nhé.
Thấy Geneva cười Vegas và Pete cũng cười, cuối cùng họ cũng có thể lấy lại nụ cười vui vẻ và vô tư của thằng bé rồi.
~~ Ở gia tộc chính~~
- Trời ơi chúng mày nhanh nên sắp đền giờ rồi.
- Nhưng tao vẫn chưa biết tặng gì cho Geneva. Tankul mày chuẩn bị gì rồi?
Cả Tankul, Kinn và Porsche chạy tới chạy lui đầy lo lắng.
- Tao hả? Tao tặng thằng bé một con xe chắc được rồi đấy. Tao cũng không biết nên tặng gì.
- Vậy sao? Vậy tao nên tặng thằng bé một khẩu súng ngắn hay con dao đây?
Kinn bên cạnh bày ra vẻ mặt đầy trầm tư suy nghĩ món quà cho đứa cháu yêu của mình.
- Vậy thì tao tặng thằng bé cái áo mưa với cái kìm như của Vegas cũng được đây nhỉ?
Cả ba người bàn tán về món quà sinh nhật 6 tuổi của Geneva.
Arm đứng bên cạnh thở dài bất lực. Không thể chịu được cái suy nghĩ ẩm ương của ba con người này Arm lên tiếng.
- Mọi người... mọi người là đi sinh nhật đấy ạ!
- Ờ tao biết chứ, thì bọn tao đang suy nghĩ món quà nè!
Tankul nói Porsche và Kinn cũng ngồi bên cạnh gật đầu hưởng ứng.
- Mày nói thử xem Arm, tao nên tặng thằng bé Lamborghini hay Lexus?
- Ờ tao cũng đang phân vẫn không biết tặng thằng bé khẩu súng nào nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro