2,
"Và này: ảnh rửa sạch bát đĩa sau khi ăn ngay lập tức luôn. Kiểu, ảnh sấy khô chúng và cất đi nên chẳng bao giờ có thứ gì trong giá hết." Hoseok thở dài hạnh phúc. "Anh không biết là sống chung có thể như này."
Sự thực thì kỳ vọng về bạn cùng phòng của Hoseok đã sụp đổ trầm trọng sau khi ở chung căn hộ với Shin Donghyuk tận 3 học kỳ liền. Cậu có thể chịu đựng được lâu như thế bởi vì cậu khá thích Donghyuk, dù cho cậu ta rõ ràng đách có khả năng đọc hiểu mấy cái khái niệm cơ bản như 'sex trên giường bạn cùng phòng thật kinh tởm và thiếu lịch sự và không buồn cười tí nào'. ("Tao không biết sao mày lại làm quá lên chuyện này hết, đằng nào thì mày cũng thay đệm mỗi cmn ngày mà," Donghyuk từng một lần cãi lại, trông thực lòng bối rối, đổi lấy là tiếng kêu thét của Hoseok, "Có một sự tương quan giữa số lần tao thay đệm và số lần mày bắn trên giường và tao rất lấy làm trân trọng nếu mày có thể liên hệ được lúc nào đấy trong thế kỷ này.")
Jimin và Jungkook trao nhau một ánh mắt mà Hoseok có thể phiên dịch chính xác là 'Sao tụi mình lại có đứa bạn quái gở như này nhỉ?' nhưng cuối cùng cậu vẫn im lặng. Hôm nay là một ngày đẹp trời, và Hoseok sẽ không bị xuống tinh thần bởi mấy đứa em và cái nhìn đầy phán xét của tụi nó.
"Nhưng mà, chỉ để rõ ràng nhé, đây có phải là Min Yoongi - người đã đốt một trong những cái áo hoodie bản litmited edition của Namjoon và rải phần còn lại trên gối ảnh?" Jungkook cẩn trọng hỏi.
"Ảnh chỉ làm vậy vì Namjoon cứ để đồ lung tung khắp phòng khách," Hoseok thanh minh. "Nếu mày hỏi ý anh thì Yoongi-hyung đã giúp chúng ta bằng cách can ngăn thói ăn ở bừa bộn tởm lợm của Namjoon cũng như mấy cái lựa chọn thời trang tự phụ của nó."
"Chà, miễn là anh thấy vui," Jimin nhún vai, bởi vì Jimin là một đàn em tuyệt vời mà Hoseok thật may mắn có ẻm trong đời. Hoseok cười và véo má ẻm, tránh né tiếng khóc căm phẫn của Jimin, "Em hai mươi rồi, không phải mới mười hai, tránh xa em ra, hyung!"
Sống chung với Min Yoongi là một giấc mơ có thực. Hoseok chẳng tài nào hiểu nổi mấy người bạn cùng phòng của ảnh cứ rời đi - trừ Namjoon ra, cậu ta không bị đá ra bởi Yoongi mà tự mình đi đến quyết định ấy sau vụ hoodie tai tiếng.
"Có lẽ do tôi là người khó chiều," Yoongi nhún vai giải thích, Hoseok nghĩ ý anh là hầu hết con trai tuổi họ có vẻ như đều giống như Namjoon-Donghyuk, những sinh vật sống luộm thuộm.
Hoseok không gặp Yoongi nhiều trong tuần. Nếu Hoseok không ở lớp thì cậu đang tập luyện, và nếu cậu không tập luyện thì cậu đang ngủ, và nếu cậu không ngủ thì Yoongi chính là người ngủ, trừ khi Yoongi đang ở lớp hoặc anh khóa cửa phòng lại để làm nhạc.
Cuối cùng thì họ quyết định giặt ủi và đi mua sắm cùng nhau mỗi chiều thứ bảy, nên cũng không thể tính là họ không nói chuyện với nhau, nhưng vẫn là một điều khác thường khi Yoongi ập người xuống ghế bành mà Hoseok đang chiếm đóng với một tiếng rên rỉ đau đớn.
"Một tuần dài hả?" Hoseok đồng cảm hỏi.
"Đời dài," Yoongi càu nhàu, cọ cọ tay khắp mặt.
Ảnh trông mệt mỏi, Hoseok nghĩ, nhưng rồi thêm, 'mệt mỏi' có vẻ như chế độ mặc định của Min Yoongi. Tóc ảnh đúng thật là cái tổ chim, tóc mái dựng lên như kiểu ảnh đã vuốt lên vuốt xuống liên tục. Nó đáng yêu tới nỗi Hoseok phải tự Nhắc Nhở bản thân - nhắc thầm, dĩ nhiên rồi, cậu là một con người lý trí mà - để nhớ rằng người anh cùng phòng của cậu không phải Park Jimin và nó sẽ là một Ý Tưởng Siêu Tồi nếu xoa đầu hoặc chọt má ảnh, đôi má cực kỳ phúng phính đáng ngạc nhiên nếu so với việc Yoongi gầy như thế nào, má ảnh tròn và mềm mại và đầy dụ dỗ-
"Cậu đang nhìn chằm chằm tôi hả?"
"Không hề", Hoseok mượt mà nói dối. "Sao em lại làm thế khi trên TV đang chiếu chim cánh cụt chứ?"
"Nếu cậu có nhìn cũng không sao, tôi biết là cậu không được thấy nét đẹp như này mỗi ngày mà," Yoongi khoan dung đáp.
Hoseok há hốc mồm như không thể tin nổi, và rồi Yoongi cười toe và ảnh có mấy cái răng trắng nhỏ nhắn và hở lợi và tất cả những gì Hoseok có thể nghĩ và nói là, "Chim cánh cụt hoàng đế cúi đầu chào nhau trước khi giao phối."
"Chúng thật lịch sự," Yoongi lè nhè, và cọ quậy trên ghế bành tới khi ảnh có thể thư giãn đầu trên tấm gối, chân vắt qua đùi Hoseok.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro