Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 94 & 95



[Edit] Thịnh Thế Khói Lửa - 94&95

Chương 94
Bảo hộ giả chi thuẫn

"Người dẫn đầu là Thiên Lang ư?" - nếu Thất Tử không xảy ra chuyện gì, Hỉ Ca cũng yên tâm. Lại nói, gặp phải trường hợp bị vây công như thế này, chỉ sợ không có người thứ hai làm được như Thất Tử đi.

Có điều, sau khi vụ này chấm dứt, hắn phải mất bao lâu mới tẩy hết hắc danh?! Hỉ Ca thở dài.

"Không phải Thiên Lang. Nhưng toàn bộ bọn họ đều là người của Đoạn Lang Minh. Nghe Cát Tường nói, hình như Thiên Lang đang đi làm nhiệm vụ." - Sở tiểu đệ trả lời.

"Ở đâu? Cho ta tọa độ"

"Tỷ, không phải tỷ muốn một mình đi tìm hắn thách đấu đó chứ?"

"Tiểu tử, ngươi còn non lắm." - Hỉ Ca cười hì hì, không trực tiếp trả lời câu hỏi của tiểu đệ.

"Đợi một lát, Cát Tường đang cho người tra xét, có tin tức gì sẽ lập tức báo qua cho tỷ."

Cát Tường bố trí quan hệ trong trò chơi cũng thật nghiêm mật, mới vài ngày đã cài được người vào trong đội ngũ của địch rồi.

Khoảng 20 phút sau, Hỉ Ca nhận được tọa độ của Thiên Lang. Sở tiểu đệ còn nói thêm, Đoạn Lang cũng đang ở chung một chỗ. Hai người đó hình như đang làm một nhiệm vụ ẩn nên không mang theo người.

Cửa khẩu Hắc Hỏa nằm ở phía tây bắc của Xích Hỏa Thành, hai nơi này cách nhau một khoảng khá xa, mà ở giữa là Hắc Hỏa Thành.

Hắc Hỏa Thành là nơi sản sinh quặng mỏ, trong đó có hắc lân thạch cấp 3 và hỏa lân thạch cấp 5. Cho nên những người tới đây phần lớn là ngoạn gia chức nghiệp sống hoặc là những người muốn kiếm tiền bằng cách bán quặng thạch.

Thiên Lang và Đoạn Lang chính là ở vùng phụ cận của Hắc Hỏa Khẩu.

Hỉ Ca cưỡi ngựa xuyên qua Hắc Hỏa Thành để tới Hắc Hỏa Khẩu. Nàng quyết định, lúc trở về, nhất định phải ở lại Hắc Hỏa Thành vài ngày để đào quặng. Mỏ thạch nơi này tốt hơn loại bày bán trong nhà đấu giá nữa.

Hỉ Ca ở Hắc Hỏa Khẩu lượn tới lượn lui tìm kiếm hơn 20 phút, rốt cuộc nhìn thấy mục tiêu.

"Ca, tìm được rồi sao?"

Thiên Lang và Đoạn Lang đang cầm một tấm bản đồ, ở chung quanh dòm ngó, hình như đang tìm vật gì đó.

"Ừ."

Hỉ Ca đứng ở phía sau, cách khoảng 20 thước âm thầm nghe lén.

Hắc Hỏa Khẩu từng bị dung nham của núi lửa tàn phá qua, về sau lại bị bọn cường đạo chiếm cứ. Lúc trước có lẽ nó cũng là một nơi phồn hoa đô hội, đáng tiếc, hiện tại chỉ còn lại một mảnh hoang vu. Tầng tầng lá khô lượn tròn trong không khí, lớp lớp xương trắng phơi mình trong nắng nóng, gió vi vu thổi qua, cảm giác đúng là có ý vị khủng bố nha. Nơi này rất giống nấm mồ.

Hai người phía trước lấy ra một cây gậy màu vàng, không ngừng dò dò trên mặt đất. Đại khái khoảng 20 phút sau, họ lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, vui mừng ngừng động tác, sau đó nhanh chóng đào đất, lôi lên một cái hòm màu đen.

Cái hòm không có hoa văn gì cả, chỉ có hình một bàn tay ấn sâu trên bề mặt. Hẳn là cần một loại chìa khóa đặc thù để mở hòm.

"Mau đưa chìa khóa đây!" - Đoạn Lang ôm cái hòm, vẻ mặt kích động.

Có thể làm cho một hội trưởng kích động thành như vậy, không biết bên trong chứa vật gì đây?! Hỉ Ca sờ cằm, hưng trí chờ đợi.

Thiên Lang lôi trong ba lô ra một thanh kim loại tạo hình kỳ quái, vừa đưa đến gần cái hòm liền bị nó hút lấy, hợp với vết lõm trên bề mặt hòm, sau đó cái hòm "tách" một tiếng mở ra.

Không có kim quang lòe lòe phát sáng, nhưng nhìn Đoạn Lang ngửa đầu cuồng tiếu, Hỉ Ca cũng thấp thỏm tò mò muốn nhìn.

"Ca, đây là cái gì?"

"Bảo hộ giả chi thuẫn"

Đoạn Lang nói ra lời này, Hỉ Ca đã hiểu ra vì sao hắn lại kích động như vậy. Bảo hộ giả chi thuẫn là kỹ năng cao cấp nhất của kiếm khách. Nghe đồn, khắp thế giới, mỗi tháng chỉ có thể đánh ra 5 quyển. Nếu đem quyển sách này quăng lên sàn bán, nó thuộc vào loại "vô giá".

Sau khi học kỹ năng này, lúc huyết lượng của kiếm khách rơi xuống dưới 500 điểm, sẽ xuất hiện tình trạng vô địch trong 30 giây, thời gian làm lạnh là nửa giờ. Thoạt nhìn thì nó không khác mấy với thuộc tính "kỳ lân băng thuẫn" trên bộ trang phục của Hỉ Ca đang mặc, nhưng chính mình học kỹ năng và kỹ năng phụ trợ của trang phục là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau. Nói nào hay, nếu ngày nào đó Hỉ Ca bị người ta giết chết, bạo rớt trang phục, nghĩa là kỳ lân băng thuẫn cũng biến mất, nhưng kỹ năng đã học rồi thì sẽ không bao giờ mất.

"Ca, vậy ngươi mau học đi."

"Ừ." - Đoạn Lang gật đầu, vừa định đưa tay chụp lấy cuốn kỹ năng thư, đột nhiên hắn nhận được thông báo: "Bạn bị người chơi Hỉ Ca ác ý công kích. Trong vòng 50 giây, bạn được quyền phản kích."

Món đồ này là thứ tốt, Hỉ Ca muốn!

Hỉ Ca cấp cho mình 1 cái băng thuẫn, sau đó trực tiếp công kích Đoạn Lang. Trong thời gian bị công kích, người chơi không thể học kỹ năng. Một mình Hỉ Ca đối phó 2 người có chút khó khăn. Nhưng hiện giờ nàng đang chiếm tiện nghi. Thứ nhất, người có công kích cao, Đoạn Lang, là kiếm khách, cận chiến chức nghiệp. Nàng không sợ bọn cận chiến. Thứ hai, Thiên Lang là viễn công nhưng lực phòng ngự của Hỉ Ca đã tăng lên, hơn nữa nàng có thể tự thêm huyết. Nàng cũng không sợ hắn.

Nếu đánh gần, kiếm khách chỉ cần quăng một cái "mê muội" là có thể khiến Hỉ Ca không thể đánh trả, cho nên, đối phó Đoạn Lang, đầu tiên phải làm cho hắn bị chậm lại tốc độ. Trang bị của Thiên Lang quá kém, Hỉ Ca mới quăng tới một cái băng trùy liền phá tan giáp phòng ngự của hắn, còn trực tiếp lấy đi 5000 máu. Có điều Hỉ Ca đã xem nhẹ Đoạn Lang. Lợi dụng lúc nàng đang công kích Thiên Lang, hắn dùng đột thứ, kỹ năng rút ngắn khoảng cách, tiến tới cho Hỉ Ca một đao. Băng thuẫn của nàng cứ thế mà bị tiêu diệt. Cũng may băng thuẫn của nàng cấp bậc cao cho nên nàng chỉ bị mất 1000 máu. Hỉ Ca cũng không vì chuyện này mà khẩn trương. Đưa mắt liếc qua Đoạn Lang đang đứng cách đó không xa, Hỉ Ca vung tay trái lên, ném ra một cái bình màu đen, Đoạn Lang liền xuất hiện trạng thái "thất minh". Độc này mỗi giây lấy đi 1000 máu, liên tục 5 giây.

Đây đúng là bảo bối dùng để giết người a!! Hỉ Ca nhìn Đoạn Lang điên cuồng chạy loạn khắp nơi, cột máu trên đầu không ngừng rớt xuống, tâm tình thật khoái trá. Mặc dù nàng biết, vừa quăng ra 2 bình độc dược kia, nếu đổi chúng thành kim tệ có thể khiến người ta hộc máu.

Thừa dịp Đoạn Lang trúng độc, Hỉ Ca liền chuyển công kích sang Thiên Lang. Đầu tiên là quăng cho hắn một cái băng đống thuật, khống chế tốc độ di động của hắn. Sau đó tự thêm huyết cho bản thân. Kế tiếp, điên cuồng phóng băng trùy vào Đoạn Lang.

Vốn công kích của Hỉ Ca đã cao, tốc độ làm lạnh lại nhanh, còn thường xuyên đánh vào điểm yếu hại của đối phương, cho nên không tới 10 giây, Đoạn Lang vừa thoát khỏi trạng thái "thất minh", còn chưa kịp phản ứng, đã đi đời nhà ma.

Đồ vật cấp bậc càng cao, xác suất bị bạo ra cũng càng cao. Bảo hộ giả chi thuẫn có thể nói là kỹ năng thư cấp cao nhất, cho nên hiện giờ nó đang nằm trên tay của "cái xác" Đoạn Lang.

Không còn Đoạn Lang bên cạnh, Thiên Lang căn bản không phải là đối thủ của Hỉ Ca. Xem như hắn cũng còn chưa bị mù mắt, đến lúc này đã nhận ra Hỉ Ca.

"Là ngươi!!!!!"

"Đúng vậy, là ta. Ngươi cũng to gan nhỉ, còn dám đem bảo thạch của ta đi bán." - Hỉ Ca rất có tâm tình đứng nói chuyện phiếm với hắn, dù sao xung quanh đây chẳng có ai. Đã dám ra tay giết bang chủ của Đoạn Lang Minh, nàng cũng không sợ đắc tội thêm với bọn chúng. Có qua có lại thôi. Bọn hắn không khiến nàng dễ chịu, vậy thì bọn hắn cũng đừng mong sống thoải mái.

"Ngươi trả lại kỹ năng thư, ta sẽ cho ngươi 20 vạn kim tệ." - Thiên Lang nghiến răng vừa nói chuyện vừa phóng kỹ năng lên người Hỉ Ca. Đáng tiếc, nàng biết thêm huyết, cho nên hắn đánh làm sao cũng không có công dụng gì.

"Ngươi cảm thấy có thể sao? Bảo hộ giả chi thuẫn, nếu ta quăng ra thị trường, ít nhất bán được 100 vạn kim tệ a~"

"Sẽ không ai dám mua. Lang ca sẽ không để ngươi bán được nó."

Hỉ Ca dùng ánh mắt nhìn "người ngu" để xem hắn. Chẳng lẽ hắn cho rằng Đoạn Lang Minh là vô địch thiên hạ à? Cái này phải trách ca ca của hắn không dạy dỗ hắn tốt. Hơn nữa, hắn còn dám nhắc tới Niếp Lãng!!! Hắn không biết nàng là ai sao?

"Ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi hăm dọa sao?" - Hỉ Ca nâng tay phóng ra một cái băng trùy, khống chế lực đạo rất chuẩn, làm cho huyết lượng của Thiên Lang còn lại vài trăm điểm.

"Đắc tội Đoạn Lang Minh chúng ta, ngươi về sau đừng hòng ở lại Đông Châu Xích Hỏa!"

"Vậy à? Ta đây mỏi mắt mong chờ a~" - Hỉ Ca mới không tin Đoạn Lang có đủ bản lĩnh để truy nã nàng trên phạm vi toàn thế giới. Hơn nữa, nàng có giống người dễ bị bắt nạt sao? Lại quăng thêm 1 cái băng trùy, nhìn Thiên Lang biến thành xác chết, Hỉ Ca vui vẻ đi qua nhặt kỹ năng thư, sau đó lên ngựa chạy về Hắc Hỏa Thành.

Mà lúc này, ở Xích Hỏa Thành, nhiệt độ đã nóng đến cực điểm. Mọi người không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, chỉ biết Đoạn Lang đưa giá 1 vạn kim, xuất lệnh truy nã Hỉ Ca toàn diện.

Tin tức vừa xuất hiện, Niếp Lãng đã đến tìm Đoạn Lang. Bất quá Đoạn Lang cũng không cấp mặt mũi cho hắn. Bị Hỉ Ca giết chết, mối nhục này, Đoạn Lang không nuốt trôi. Nhất là bản kỹ năng thư kia, tuyệt đối không thể vuột mất. Sợ là mất kỹ năng thư lần này, không biết vài năm nữa bọn hắn có thể đánh ra lại nó hay không.

Sự thật thì, Đoạn Lang cũng là vô tội. Hắn từ đầu không đoán ra vì sao Hỉ Ca giết hắn.

Cái lần Thiên Lang giết Hỉ Ca, cướp đi 4 khối hỏa thạch, Thiên Lang cũng không biết giá cả thị trường gì hết, cho nên hắn chỉ đi dọa Hỉ Ca một câu, bảo chuyện này xem như quên đi. Nhưng sau đó, hắn biết được giá trị của 4 khối hỏa thạch, tâm liền động. Có điều Thiên Lang không chạy đi tìm Đoạn Lang để thương lượng, ngược lại, hắn tới tìm Lang Hôn, nói dối rằng bảo thạch là của bằng hữu tặng cho. Để Hỉ Ca không gây chuyện thị phi, Thiên Lang còn ra lệnh đuổi giết nàng, thẳng đến khi nàng biến mất khỏi Đông Châu đại lục mới thôi. Hắn cho rằng, đến lúc đó, người cũng đã biến mất, đồ cũng đã bán, tiền đã vào tay, Đoạn Lang sẽ không truy cứu nữa.

Cố tình, Hỉ Ca lại suy đoán đây là ý tứ của bang chủ Đoạn Lang. Thế nên, Đoạn Lang mới gặp xui xẻo. Hơn nữa, người Thiên Lang phái đi, toàn bộ đều bị một tay thích khách cầm chân.

Thiên Lang về tới tổng đàn bang hội liền nhận được tin tức. Hơn 30 người dưới trướng đều bị giết chết. Trong đó có hơn 20 người bị rớt 1 cấp. Theo lời bọn họ báo cáo, đối phương chỉ có 1 người. Mà bọn hắn ngay cả mặt mũi của người kia trông ra làm sao cũng không thấy được, chỉ biết người đó gọi là Thất Tử thôi.

Đó còn là người sao! Thiên Lang nhịn không được chửi thầm. Tên thích khách này rõ ràng nhận thức Hỉ Ca. Nếu quả thật người ta muốn tới tìm phiền toái, chỉ sợ ca ca hắn cho dù mỗi ngày đều trốn trong tổng đàn cũng có thể bị nguy hiểm đến tính mạng!

@~@~@~@~@~@
Chương 95
Trở lại đầm lầy.

Truy nã trên diện rộng, tin tức lớn như vậy, đương nhiên rất nhanh liền rơi vào tai bọn Cát Tường. Vừa nghe thấy, cả đám đều hoảng sợ.

Cát Tường vốn cho rằng Hỉ Ca chỉ chạy đi giết người ta 1 mạng rồi thôi. Không nghĩ tới nàng lại làm ra chuyện tình lớn như vậy. Hẳn là... Hỉ Ca đã cướp đi vật gì rất quý?! Nếu không người Đoạn Lang Minh cũng không tốn nhiều tiền để truy nã nàng. Nhưng chờ cho Cát Tường suy đoán xong, lại phát hiện Hỉ Ca đã tắt thông tấn khí, gửi tin cho nàng cũng không được.

Cứ như vậy, Hỉ Ca mất tích trước mắt công chúng.

Ban đầu, Hỉ Ca chỉ tính lượn qua Hắc Hỏa Thành một vòng thôi, không nghĩ tới nàng tìm được quá trời thứ tốt ở đây, quặng thạch đủ loại cấp bậc này, còn có cao cấp thợ rèn tài liệu.

Hỉ Ca bỏ ra 3 kim để mua tài liệu, cái thấp nhất cũng là bản vẽ để rèn ám kim vũ khí. Lại dùng 500 kim để mua hỏa lân thạch và hắc lân thạch, chừng này có lẽ đủ dùng cho 4 ngày.

Mua xong này đó, Hỉ Ca mới bi ai nhớ ra một chuyện, nàng không thể ném quặng mỏ vào ba lô, chỉ có thể kéo cái đám xe quặng thạch đó đi trên đường. Bất đắc dĩ, Hỉ Ca liền ở lại Hắc Hỏa Thành, thuê một gian phòng, bắt đầu rèn đúc.

Vô luận là đại sư thợ rèn, lần đầu tiên rèn đúc bản vẽ mới đều sẽ bị thất bại. Mất khoảng 2 giờ, Hỉ Ca mới tìm được cảm giác "đúng", hoàn thành được bộ yên cương đầu tiên. Chỉ là lục phẩm trang bị, không có thuộc tính. Nhưng chỉ cần thành công một lần, xác suất liền tăng. Vừa bắt đầu, Hỉ Ca mất 2 giờ mới đúc ra 1 bộ yên cương, về sau thì cứ nửa giờ đã làm xong 1 bộ. Loay hoay khoảng 7 giờ, tiêu tốn hết 1 xe hắc lân thạch, trong ba lô của Hỉ Ca đã có 15 bộ yên cương. Trong đó, 12 bộ là hoàn thành phẩm, 3 bộ là tàn thứ phẩm, có thể đề cao tốc độ của ngựa lên 2%

Mặc dù là tàn thứ phẩm nhưng nếu bày bán ở hàng quán vẫn sẽ có người mua. Bởi vì hiện tại cũng không có ai bày bán yên cương. Hơn nữa, bộ yên cương này rất không tồi, có ngân quang sáng lấp lánh, đi từ đằng xa đã thấy nó phát ra ánh sáng lập lòe, rất có phong cách a~

Hỉ Ca định làm việc tiếp nhưng bụng đói cồn cào, thế là nàng quyết định đi bổ sung thể lực. Nàng mới không muốn bị tình trạng giống như Cô Tửu.

Ăn uống xong, Hỉ Ca lê đến cái giường ở một góc sáng sủa của căn phòng, nằm lăn ra ngủ. Khoảng 5 tiếng sau, Hỉ Ca thần thanh khí sảng đứng lên, chuẩn bị bắt tay vào làm việc tiếp.

Đúc yên cương xong, bây giờ chuyển qua đúc thanh cự kiếm của Mặc Phi. Tài liệu rèn thanh cự kiếm này, khó tìm nhất là dong thạch. Có thể nói, thợ mỏ đào 1 vạn khối thạch mới có được 1 khối dong thạch. Hơn nữa dong thạch cũng có cấp bậc tốt xấu khác nhau. May mắn, Hỉ Ca mua được 2 khối dong thạch thượng phẩm ở Hắc Hỏa Thành.

2 khối dong thạch, nghĩa là, nàng chỉ có 2 cơ hội để rèn thanh cự kiếm ám kim. Hơn nữa, ám kim vũ khí có xác suất thất bại khá cao. Hỉ Ca không chắc chắn 100% sẽ thành công, cho nên nàng quyết định rèn một số loại vũ khí khác để tìm cảm giác trước.

Hỉ Ca liên tục rèn hơn 5 giờ đồng hồ, xác suất thành công tăng đến 20%. Lúc bắt đầu, nàng chỉ rèn ra một vài tàn thứ lam phẩm vũ khí, sau đó tạo ra tử phẩm vũ khí càng lúc càng nhiều, cảm giác không sai biệt lắm, đã có thể chuyển qua rèn ám kim cự kiếm.

Nữ thần may mắn cũng đứng về phía Hỉ Ca, lần đầu tiên đã thành công. Sau khi thành công tạo ra ám kim vũ khí, độ thuần thục kỹ năng cũng tăng lên không ít, bất quá khoảng cách lên tới Tông Sư Thợ Rèn vẫn còn rất xa.

Càng kinh hỉ hơn nữa là lần thứ hai cũng thành công nốt, hơn nữa, cự kiếm số 2 còn xuất hiện biến dị. Toàn bộ thiên tứ thuộc tính đều biến mất, đổi thành 1 kỹ năng gọi là phá vỡ, lúc công kích đối phương sẽ gây ra tình trạng xé rách, phòng ngự giảm 2 ngàn điềm, còn liên tục bị xuất huyết, trong 4 giây.

Kỹ năng này so với thiên tứ thuộc tính còn tốt hơn. Mặc dù cả 2 thanh cự kiếm đều là hàng trung phẩm nhưng cái số 2 có giá trị cao hơn hẳn.

Gom toàn bộ thành phẩm vừa làm được bỏ vào ba lô, Hỉ Ca rốt cuộc bước chân ra khỏi gian phòng tối, đồng thời mở lại thông tấn khí. Đây là quán tính chung của ngoạn gia chức nghiệp cuộc sống. Mỗi lần họ bế quan đều sẽ đóng thông tấn khí để tránh bị phiền nhiễu.

Hỉ Ca vừa mở thông tấn khí, đủ loại tin nhắn không ngừng vang lên bên tai.

Hỉ Ca liếc mắt nhìn một lượt, phần lớn là tin nhắn của Sở tiểu đệ và Thất Tử. Có vẻ Niếp Lãng cũng vội vả tìm nàng, tựa hồ hắn rất lo lắng cho tình trạng của nàng.

Hỉ Ca đầu tiên chạy tới bưu kí, gửi vũ khí và yên cương cho Mặc Phi, mấy món đồ này làm nặng ba lô của nàng quá a. Sau đó nàng mới nhắn tin cho Sở tiểu đệ.

Sở tiểu đệ nhận được tin nhắn của Hỉ Ca có vẻ rất kích động, nhưng lắng nghe một lát thì hình như không phải vậy. Tựa hồ phía bên kia xảy ra chuyện gì đó khiến hắn kích động chứ không phải vì nghe thấy tiếng của nàng mà kích động.

"Lão tỷ, tỷ ở đâu? .... A.... đáng chết! Xong đời."

Kế tiếp liền tắt tiếng. Hỉ Ca đoán, hắn vừa bị người ta giết.

... 10 phút sau, có vẻ tình hình chiến đấu bên kia đã xong, Hỉ Ca lại nhận được thông tấn khí của Sở tiểu đệ.

"Lão tỷ, mấy hôm nay tỷ chạy đi đâu? Mọi người ở đây tìm tỷ muốn phát điên."

"Ta bế quan."

"Tỷ không ở Xích Hỏa Thành đúng không?"

"Ừ... làm sao vậy?"

Hắc Hỏa Thành là một cái thành nhỏ, không có thế lực nào cư trú, cho nên người ở đây cũng chẳng quan tâm đến mấy cái lệnh truy nã. Hỉ Ca ở nơi này, không hề biết nàng đã thành người nổi tiếng của cả Đông Châu Xích Hỏa.

"Há há... Đoạn Lang Minh phát ra truy nã lệnh, treo thưởng 1 vạn kim cho tính mạng của tỷ. Rất nhiều người cảm thấy có hứng thú với lão tỷ à nha." - Sở tiểu đệ cười vô tâm vô phế.

"Khỉ! Chẳng lẽ mạng của ta chỉ đáng giá nhiêu đó tiền sao? Cát Tường ở đâu? Bảo với hắn ta có một quyển kỹ năng thư muốn bán." - Hỉ Ca bĩu môi. Dù sao nàng cũng là phú bà nha, tiền bạc có hơn 20 vạn kim, vậy mà cái đầu của nàng chỉ trị giá 1 vạn kim là sao hả?!

"Hiện tại không được. Chúng ta đang cùng thế lực của Xích Hỏa Thành đánh loạn. Tốt nhất không nên gặp mặt. Tỷ vẫn nên đi Thủy Lâm đầm lầy tìm Thất Ca đi. Hắn ở bên kia một người tẩy hồng danh rất buồn a."

"Đánh loạn? Vì sao?" - Hỉ Ca nghe Sở tiểu đệ nói liền sững sờ. Không phải đánh với Đoạn Lang Minh mà là thế lực của Xích Hỏa Thành!

"Không biết Thất ca làm sao lại giết chết lão đại của người ta, rồi không biết làm sao bọn họ lại biết quan hệ giữa Thất ca và chúng ta, cho nên hiện tại hai bên gặp nhau là giết đỏ mắt."

Sở tiểu đệ không có một chút hoang mang, ngược lại còn phấn chấn. Hỉ Ca nghe mà đau đầu.

Lão đại trong miệng Sở tiểu đệ nhắc tới có lẽ là Niếp Lãng. Lúc trước Thất Tử tới đây làm liệp sát nhiệm vụ đã từng giết qua Niếp Lãng. Hiện giờ bị người ta mò tới trả thù, chuyện cũng thực bình thường.

Bất quá, nếu Thất Tử thật tâm muốn trốn tránh 1 người, chỉ sợ ngay cả Niếp Lãng cũng không có biện pháp tìm được hắn. Cho nên, chuyện này rất kỳ quái. Niếp Lãng như thế nào biết được mối quan hệ giữa Thất Tử và bọn Cát Tường chứ?

Đột nhiên Hỉ Ca nhớ tới... Minh Độ Thiên. Tựa hồ Niếp Lãng có quen biết Minh Độ Thiên. Hơn nữa, chuyện lần này chỉ sợ có Minh Độ Thiên nhúng tay trợ giúp, nếu không thế lực của Niếp Lãng cũng không dại gì mà ra mặt đối đầu với Thứ.

Hai phe đều là bạn bè, Hỉ Ca không có hứng thú muốn chen vào. Nàng cũng không nghĩ nàng có mặt mũi to như vậy, làm người hòa giải. Cứ đánh nhau đi. Thắng làm vua, thua làm giặc. Đây chỉ là trò chơi mà thôi. Không ai ngu xuẩn xem đây là đời thực đi!

Hỉ Ca tính đem kỹ năng thư bán lấy tiền, sau đó chạy lại đầm lầy làm cho xong nhiệm vụ hái hoa. Nhưng hiện tại không thể về Xích Hỏa Thành, Hỉ Ca liền lập một kho hàng ở Hắc Hỏa Thành, đem toàn bộ vật phẩm có giá trị trên 100 kim tống hết vào. Sau đó leo lên ngựa hướng Thủy Lâm đầm lầy mà đi.

Dù sao nàng cũng là tội phạm đang bị truy nã, không thể cứ dương dượng tự đắc mà đi trên đường lớn, rồi ngu ngốc bị người ta quần ẩu. Lúc trước bị bạo rớt 4 khối hỏa thạch cũng xem như xong, nhưng nếu bộ trang bị trên người này mà bị bạo rớt, nàng chỉ có nước khóc ròng a~ Cho nên nàng chọn đi đường nhỏ.

Đường nhỏ, chính là đường không có dấu chân người. Hỉ Ca cứ chạy thẳng về phía trước, thỉnh thoảng lọt vào khu vực quái 50 cấp, may mắn tránh kịp nên mạng nhỏ vẫn bảo toàn. Đi từ lúc mặt trời đứng núi đến lúc mặt trời xuống núi, rốt cuộc nhìn thấy đầm lầy.

Đường lối trong đầm lầy không dễ đi, cho nên Hỉ Ca quyết định xuống ngựa. Vừa tiến vào chưa tới 5 phút, Hỉ Ca liền cảm thấy một mối nguy hiểm đang rình rập. Theo bản năng, nàng xoay người quăng 1 cái băng trùy, đáng tiếc thất bại. Lúc này, trên cổ nàng xuất hiện 1 thanh chủy thủ.

"Hỉ Ca?" - Thất Tử thu hồi chủy thủ trong tay, xấu hổ mĩm cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro