Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8.6: Nhỏ máu nhận thân.


Lại nói Diệp phu nhân được đưa về  gian phòng của mình, bị bóp miệng rót thuốc vào, nhất thời mở mắt tỉnh hồn lại, lập tức gào khóc: "Ta không phải là đang mơ chứ ? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? ! Rõ ràng Viễn Ninh mới là thiếu gia duy nhất của Diệp gia, sao đột nhiên lại nhô ra một cái ca ca? Ta không phục nha! Không phục nha!"

Viễn An cầm trong tay thuốc, đen mặt khó xử: "Mẫu thân, uống chút thuốc đi,  lần trước té xỉu là mấy năm trước khi Viễn Ninh bị con lừa đá gãy chân. Nếu ta nói, dù chuyện lớn đến đâu cũng không thể đem mình tức đến như vậy. Năm đó cũng không phải người chỉ là thiếp của phụ thân, sau khi ngươì làm phu nhân, chẳng phải lúc đó ta vẫn ăn, vẫn chơi? Hết thảy để thuận theo tự nhiên đi..."

Diệp phu nhân nói: "Ta tuy là thiếp, nhưng là Viễn Ninh là con trai chính tông của phụ thân con trai nha! Không phải là ở đâu mà nhô ra nha! Viễn An a, hiện tại chúng ta là châu chấu trên cùng sợ dây thừng, trong nhà bỗng nhiên thêm người. Lại là trưởng tử, là ca ca của con với Viễn Ninh, chuyện này con có thể tiếp nhận? Con có thể nhẫn nhịn sao? Ta không phục! Ta không phục! Đem thuốc đi đi! Thật là tức chết ta!"

Viễn Ninh oán hận nói: "Phụ thân chính là lão hồ đồ bị người lừa gạt! Tỷ tỷ, tỷ thế nào cũng không nói một câu? !"

Viễn An nói: "... Đệ nghĩ rằng ta không tức giận? Ta không kỳ quái? Nhưng có biện pháp gì đây? Phụ thân cũng nhận thức hắn, chúng ta còn có thể làm gì đây? !"

Viễn Ninh nói: "Thế nào không thể? ! Từ đâu xuất hiện một kẻ như thế, không đem hắn thẩm tra làm rõ, tùy tiện làm nhận làm ca ca của chúng ta, cái này là chuyện gì nhỉ? !"

Viễn An trầm ngâm: "Nói như vậy..." Nàng xem nhìn Mục Lạc, "Ta làm đại tiểu thư nhiều năm như vậy, vô duyên vô cớ nhảy ra thêm ca ca, Mục Lạc, ngươi cũng đã gặp người này?"

Mục Lạc lòng đầy căm phẫn: "Hắn ở trên đường cướp đồ của tiểu hài tử, là người xấu!"

Viễn Ninh chỉ Mục Lạc: "Đấy, hắn nói thế dù sao tỷ cũng nên tin chứ ?"

Trùng hợp Diệp đại nhân từ bên ngoài đi vào, tới mép giường thăm Diệp phu nhân: "Phu nhân nàng cảm thấy thế nào? !"

Diệp phu nhân một chút mặt mũi cũng không cho: "Ta muốn đi chết! Lão gia, ta cho chàng biết, chàng đem về tiểu tử này, nhất định là một tên lường gạt!"

Viễn Ninh: " Đúng vậy !"

Viễn An: "Phụ thân, con thấy trong chuyện này cũng có chút kỳ hoặc..."

Diệp đại nhân lại tức giậm chân: "Các ngươi, các ngươi rốt cuộc muốn thế nào? !"

 Viễn An cắn miệng: "Thẩm tra hắn!"

Ngoài cửa, Hoan Ca Nhi cắn răng nghiến lợi: "Người của thành Lạc Dương  quả nhiên ác độc so với nông thôn bọn ta. Lần này ta nhất định phải nghiêm túc đối phó!"

Nửa ngày trôi qua , đại sảnh Diệp gia lại bắt đầu loạn. Diệp đại nhân ngồi chính giữa, Diệp phu nhân,  Viễn Ninh, Viễn An và Mục Lạc bày ra lôi đài đối chất Hoan Ca Nhi.

Diệp phu nhân vỗ bàn: "Dã chủng!"

Hoan Ca Nhi chân đạp cái ghế: "Thứ ngươi sinh mới là dã chủng! Mẫu thân ta lúc ấy khiêm nhượng, nếu không sẽ không có các ngươi!"

Viễn Ninh chỉ Hoan Ca Nhi: "Ngươi là tên lường gạt!"

Hoan Ca Nhi nhẹ nhàng cười lạnh: "Ta có tín vật năm đó của phụ thân và mẫu thân! Các ngươi nhìn đi! Chính là con búp bê này. Mẫu thân ta năm đó mũi kim đường chỉ khâu làm ra nó đưa cho phụ thân! Lúc hai người chia tay để tránh làm phụ thân bận tâm, mẫu thân ta đã lấy lại tín vật! Phụ thân, có phải như thế không?"

 Hoan Ca Nhi cầm tín vật, Diệp đại nhân gật đầu: "Một câu cũng không sai."

 Viễn An híp mắt, chậm rãi nói: "Lại nói phụ thân ta năm đó ở vùng khác tìm kiếm, tình cờ  gặp mẫu thân ngươi cũng khó nói không phải là đoạn duyên kỳ ngộ ..."

 Hoan Ca Nhi Rên một tiếng: "Đại tiểu thư ngươi đây là đang tính kế ta sao? Thời điểm phụ thân biết mẫu thân ta, hắn không ở bên ngoài, mà là tiểu quan phục vụ bên cạnh tiên đế. Mẫu thân ta tên là Tiểu Ngọc, là sư phó làm búp bê giỏi nhất trong cung. Mẫu thân ta kể thời điểm hai người biết nhau, mũi phía bên phải của phụ thân có nốt ruồi son."

Viễn An cho là bắt được nhược điểm liền nói ngay: "Nói bậy, trên mặt phụ thân trước giờ không có nốt ruồi!"

Diệp đại nhân lại nói: "Có, có... Sau thời gian dài thì không còn. Vẫn còn lưu cái dấu màu trắng. Vậy, Ở nơi này? !"

 Hoan Ca Nhi lớn tiếng: "Đại tiểu thư ngươi còn muốn lừa ta? Đại tiểu thư, chuyện của phụ thân ta chỉ sợ biết nhiều hơn ngươi!"

 Mục Lạc hận nhất có người lớn tiếng với Viễn An, lúc này liền rống lên với Hoan Ca Nhi: "Ngươi không được vô lễ! Ngươi còn muốn ta đánh ngươi à?"

Hoan Ca Nhi thoáng cái quỳ xuống bên chân Diệp đại nhân: "Phụ thân, hài nhi hay là đi thôi! Phụ thân chớ trách hài nhi bất hiếu, bọn họ mở miệng ra là dã chủng tên lường gạt, còn cố ý tính kế con, còn có một tiểu nô mắt lúc nào cũng lăm lăm muốn xông lến đánh con, phụ thân, hài nhi ở chỗ này không xong! Biết người làm quan, thân thể khang kiện, hài nhi, hay là rời đi thôi? !"

 Diệp đại nhân giận đến phát run, tay chỉ toàn bộ gia đình mình : "Các ngươi... Phu nhân, năm đó ta đối với nàng cũng là có tình có nghĩa, nàng bây giờ vì sao đối với đứa bé này dồn ép không tha? Viễn Ninh, con, cái đồ bất học kém cõi, tứ thư ngũ kinh đã học đến mấy chương rồi hả? Đến lượt con đối với huynh trưởng ầm ỉ như thế ? Viễn An... Viễn An... Con đừng tưởng rằng, đừng tưởng rằng có Thiên Hậu chống lưng, ở trong nhà này liền có thể muốn làm gì thì làm, một tay che trời! Vô luận như thế nào, ta, ta còn là phụ thân các ngươi, ta còn là lão gia của nhà này! Còn ngươi nữa, tiểu nô mới, chuyện của chủ tử , không đến phiên ngươi xen vào!"

 Mục Lạc đâu để ý đến cục diện rối loạn: "Hắn, hắn nói Viễn An, không được..."

Diệp đại nhân tức đến bốc khói: "Ngươi còn dám mạnh miệng? !"

 Hắn bỗng nhiên che ngực, ngồi ở trên ghế. Viễn An vừa thấy phụ thân nàng nổi giận thật sự , lúc này kéo Mục Lạc, hơi có chút lùi bước. Diệp đại nhân tiếp tục run: "Ngươi đi ra ngoài cho ta! Chuyện của chủ tử, ngươi là một tên nô tài tham gia cái gì?"

 Viễn An ánh mắt ra hiệu, Mục Lạc tức giận ra ngoài. Diệp phu nhân cùng Viễn Ninh vẫn là giận đến phình ra, nhưng cũng thu liễm.

Viễn An nói: "Phụ thân, người, người không có chuyện gì chứ... ?"

 Diệp đại nhân tay che ngực, suy yếu: "Ta, ta không có cách trị gia  a..."

Hoan Ca Nhi thừa thắng xông lên: "Phụ thân chớ có bởi vì con cùng mọi người trong nhà bất hòa khí. Bất quá con đi là xong, nhưng có một việc, phải làm rõ ràng, đến cùng con có đúng hay không hài tử ruột! Con muốn ở trước mặt mọi người nhỏ máu nhận thân với phụ thân!"

 Diệp đại nhân nói: "Hài nhi a, nhỏ máu nhận thân là việc rất mất mặt, nếu không phải vạn bất đắc dĩ mới dùng pháp này, con nơi nào cũng không cần đi, phụ thân nhận con, con liền ở lại chỗ này!"

Hoan Ca Nhi nói: "Phụ thân, ý con đã quyết!"

Diệp phu nhân, Viễn An, Viễn Ninh nhìn nhau một chút, dùng ánh mắt thương lượng đối sách. Diệp phu nhân bĩu môi: "Nhỏ máu thì nhỏ máu!"

Lúc sau hạ nhân cầm chén nhỏ đi vào. Diệp đại nhân cùng Hoan Ca Nhi rạch ngón tay. Hai giọt máu rơi vào trong chén nhỏ, lại hòa chung một chỗ. Diệp phu nhân cùng Viễn Ninh kinh ngạc, Viễn An hối hận vô cùng. Diệp đại nhân khóc nói: "Con ta nha! Thật khổ cho con! !"

Hoan Ca Nhi thét chói tai: "Phụ thn!"

Diệp đại nhân lão lệ tung hoành: "Con không cần đi,hãy ở lại chỗ này! Con chính là con của ta, là đại công tử Diệp phủ, bây giờ con ở  trong phủ làm quản sự cho có kinh nghiệm, mấy ngày tới, phụ thân nhất định kiếm một vị trí ở trong triều cho con! Con chính là hy vọng của ta! Vậy... Các ngươi hãy nghe cho ta, các ngươi đối với Hoan Ca Nhi làm nhục quá nhiều, kể từ hôm nay, hắn liền quản lý phòng sổ sách trong phủ!"

Lúc ấy Diệp phu nhân nghe xong thiếu chút nữa lại ngất đi: "Cái gì? ! Lão gia, chàng thật là quá hồ đồ!"

Viễn Ninh sửng sờ: "Xong, xong, toi rồi..."

Viễn An hận hận nhìn hai người: " Các ngươi không có việc gì làm kiếm chuyện chơi! Tốt! Bây giờ phụ thân, để cho hắn quản phòng sổ sách!"

 Viễn An nói xong xoay người rời đi.

Hoan Ca Nhi cười trộm, se se ngón tay, trong lòng nói: "Thật may ta sớm có chuẩn bị phòng ngừa bọn họ ám toán mà trên tay đã bôi dầu của cây thầu dầu, đừng nói phụ tử ruột thịt, ngay cả  một con mèo với một con chó máu cũng có thể hòa vào nhau! Quản phòng sổ sách? Hắc hắc, cơ hội tốt, ta phải dọn dẹp thật tốt những tên bại hoại này!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro