Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5.3: Tự có biện pháp

" Thừa nhận?!"

"Thừa nhận!"

Nhóm môn khách nhanh chóng hay tin công tử Hiền Nhã nhà Thượng Thư Lệnh vừa mới ở trong công đường huyện nha Lạc Dương, Tĩnh vương phủ cũng đã nhận được tin tức chính xác, Tĩnh Vương gia biết tin ngồi yên chốc lát ,ngay sau đó liền xoay người đi hậu trạch. Nhóm môn khách nhìn nhau ngầm hiểu sẽ xảy ra chuyện gì, năm ngày sau chính là ngày muội muội vương gia xuất giá, vốn là có chuyện mừng lại không ngờ gặp phải tai vạ lớn như vậy, nhìn Vương gia như thế nào thu thập đi!

Tinh Tuệ Quận chúa đang chọn hạt châu, Tĩnh Vương vội vã từ bên ngoài đi vào, đi vào liền nói: "Muội muội, hôn lễ này nên gác lại đi."

Tinh Tuệ nghe vậy kinh ngạc: "Ca ca nói gì vậy?"

"Ta nói hôn sự muội với công tử Hiền Nhã liền gác lại chọn ngày hủy bỏ. Người này muội không thể gả!"

Tinh Tuệ đứng dậy, cau mày: "Tại sao?"

"Muội xưa nay tin tức linh thông, chuyện lớn như vậy vẫn chưa hay biết gì? ! Kẻ đứng sau mạng lưới muối lậu toàn thành Lạc Dương chính là Hiền Nhã! Hôm nay trên lên công đường huyện nha Lạc Dương, nhân chứng vật chứng đều đầy đủ.mà chính hắn cũng thừa nhận!"

" Nói bậy nói bạ!" Tinh Tuệ Quận chúa da mặt trắng thuần liền căng đỏ lên: "Hiền Nhã công tử lời nói cẩn thận, tâm tính hiền lành chỉ thích âm luật, không thể nào có thủ đoạn buôn lậu! Nhất định là có người cố ý gài tang vật! Là hãm hại!"

Tĩnh vương gia nghe cười lạnh: "Muội nói hắn sao cơ? Lời nói cẩn thận, tâm tính hiền lành, chỉ thích âm luật? Muội muội ta ơi,  hôm đó muội chỉ mới thấy hắn một lần, liền si mê hắn, người này muội biết được bao nhiêu? Hắn buôn lậu làm muội cảm thấy kinh ngạc sao? Muội quá ngây thơ! Hắn còn giết người đấy! Hắn còn giết người diệt khẩu!"

Tinh Tuệ Quận chúa thiếu điều thoáng cái không đứng vững, đỡ bàn hỏi Tĩnh Vương: "... Giết người?

Hiền Nhã giết người? giết ai? Tại sao? !"

Tĩnh Vương ngồi ở trên ghế, hận hận cắn răng: "Thiên Đoan Các vũ cơ Như Nguyệt!"

"..."

"Hai người vốn có tư tình nam nữ! Nhưng Như Nguyệt vô tình biết được bí mật Hiền Nhã lợi dụng Thiên Đoan Các buôn muối lậu, liền bị Hiền Nhã hạ độc hại chết, hừ, khi muội thấy hắn làm gì biết thủ đoạn của hắn? Hắn đem huân hương đổi thành nến độc tạo ảo giác, một cô gái đang sống bị huyễn cảnh làm sợ mà chết! Hừ... Đây chính là một mũi tên trúng hai đích, thứ nhất có thể giết người diệt khẩu, thứ hai thành thân với muội quét sạch chướng ngại!"

"Cái chết của vũ cơ Thiên Đoan Các, thời gian trước bàn tán khắp nơi, ta có nghe thấy  không phải là nha hoàn bên người nàng tham tài sản sát hại tính mệnh sao? Hiền Nhã thế nào lại là hung thủ? Thuốc độc kia nghe thế nào cũng thấy kỳ hoặc, hắn... Hắn, hắn có thể có nó từ nơi nào được nhỉ?"

"Ngươi cảm thấy kỳ hoặc, ta cũng cảm thấy kỳ hoặc, hắn là một kẻ nghiện, là kẻ thích hút nha phiến nếu lấy được những thứ đồ cổ quái cũng không quá khó khăn đi..." Tĩnh Vương nhìn Tinh Tuệ Quận chúa, phát giác vẻ mặt nàng kinh ngạc không thể tin được, đứng lên tiến đến: "Thế nào? Muội còn không tin? Ta cho muội biết, nhóm khách môn vừa mới ở đây nói lại Hiền Nhã ở trên công đường đang ngồi hay lại đang quỳ, tú bà Thiên Đoan Các đối chất thế nào với hắn còn có ở tên lùn bán mê huyễn thuốc ở chợ Quỷ nói những lời gì, tất cả đều tận mắt chính tai nghe rõ rõ ràng ràng! Nhân chứng vật chứng đều đủ nha! Có là ai cũng không cách nào chống chế!"

Tĩnh Vương nói chắc như đinh đóng cột, Tinh Tuệ tựa hồ rốt cuộc có chút bị nói với, suy nghĩ hồi lâu: "Buôn bán muối lậu, hạ độc giết người cả hai đều là trọng tội, nếu như Hiền Nhã thật sự xuống tay làm những chuyện này, tất nhiên phải cẩn thận cẩn thận, không có chút nào sơ hở... Những chứng cớ kia là ai tìm tới? Vụ án này là ai phá nhỉ?"

Tĩnh Vương nói: "Thường đi ở bờ biển, nào không có ướt giày? Lại nói cũng gặp phải oan gia! Bộ đầu huyện nha Lạc Dương tên Triệu Lan Chi  một năm trước vừa mới từ trong đại doanh tái ngoại triệu hồi về Lạc Dương, người này trên thực tế là thân tín Thiên Hậu, để cho hắn trở về Lạc Dương chính là xử lý các án lớn!"

Tinh Tuệ bừng tỉnh đại ngộ, tựa hồ trong ấn tượng có một người cũng tên "Triệu Lan Chi", tuổi trẻ khỏe mạnh tinh kiền, khuôn mặt lạnh nhạt trắng noãn, khi nàng vào phủ Thượng Thư Lệnh đã gặp qua hắn, nàng nhớ công tử Hiền Nhã đã từng nói qua hắn, bọn họ không phải là bằng hữu sao? Cứ như vậy mà đưa bằng hữu vào đại lao? Cũng thật là nhân vật mặt lạnh tâm lạnh hung ác nha... Tinh Tuệ bỗng nhiên nhẹ nhàng cười một tiếng.

Tĩnh Vương hiểu sai ý, chỉ tưởng là những chuyện mình nói muội muội đều nghe vào, liền ngữ trọng tâm trường nói: "Muội muội đây là một tai họa không ngờ lại đến vào lúc này vốn nên tránh đi, bất quá đến sớm cũng hơn muộn, dù sao hiện tại muội và cũng chưa thành thân. Nghe ca ca một câu, quân tử phải nhịn được việc nhỏ ngày mai ta liền tấu với Thiên Hậu hủy bỏ hôn ước ngươi cùng Hiền Nhã!"

Tinh Tuệ xoay người: "Ca ca, cho muội suy nghĩ một chút đi."

Tĩnh vương gia còn muốn nói tiếp cái gì lại đổi chủ ý, xoay người đi. Cha mẹ tạ thế sớm, hai huynh muội từ nhỏ đã thân hậu, Tinh Tuệ mặc dù tuổi tác nhỏ, nhưng thiên tư thông minh, ở bên trong hàng con cháu hoàng thất phá lệ xuất chúng, năm ngoái được quốc sư Thiên Kiều thu làm đồ đệ. Tĩnh Vương trong đầu nghĩ vô luận như thế nào, chính mình đã nói rõ cái lợi và hại cho Tinh Tuệ, chung quy nàng sẽ không tiếp tục phạm ngốc chứ ? !

Cuối tháng giêng, sau khi phá được đại án Thiên Đoan Các thì thành Lạc Dương dường như yên lặng hiếm thấy, ngay cả trong phòng giam huyện nha Lạc Dương đều có chút yên lặng hiếm thấy.

Phòng giam Hiền Nhã không giống phòng các phạm nhân khác, chỗ giường và chỗ rửa tay không có một chút tạp chất, hắn nằm ở trên giường, mặt hướng vào vách tường, ánh trăng rơi trên thân đang nửa ngủ nửa tỉnh thì nghe có người nhẹ giọng kêu tên mình: "Công tử... Hiền Nhã công tử... Hiền Nhã..." Hắn chỉ xem là đang mơ, lại mơ thấy Như Nguyệt tìm đến mình, tiếp tục nhắm mắt lại đợi một hồi, tiếng kêu vẫn tiếp tục còn có chút nức nở, "Công tử, ngươi tỉnh lại đi, ta muốn nói vài câu..."

Hiền Nhã lúc này mới phát giác mình không nằm mộng, xoay người xuống giường, lại nhìn thấy Tinh Tuệ Quận chúa một thân áo choàng đen nắm song chấn đứng ở ngoài phòng giam . Hiền Nhã kinh ngạc, ba chân bốn cẳng tiến lên: "Quận chúa, Quận chúa sao ngài tới đây? Vụ án của ta kinh động Thiên Hậu, phụ mẫu đều không thể tới thăm. Ngài làm sao có thể đi tới phòng giam này?"

"Chuyện có tới hay không cũng đã thành, chỉ xem ta có muốn hay không. Người khác không đến nhưng ta nhất định phải tới gặp ngươi!"

Hắn cách song chấn vuốt ve mặt nàng : "Ta còn tưởng là nằm mơ."

Tinh Tuệ lo lắng, nắm tay hắn: "Công tử, công tử ta biết sự tình buôn lậu muối lậu tuyệt đối không phải ngươi làm, ngươi không thiếu số tiền kia, ngươi tội gì bí quá hóa liều. Ta hỏi ngươi, cái vũ cơ chết có liên quan với ngươi sao?"

"Quận chúa, những chuyện này với ta có hay không có liên quan, đối với ngươi mà nói có trọng yếu không?"

"Trọng yếu! Thế nào không trọng yếu! Ta muốn biết ta có nhìn lầm người không? ! Ta muốn biết!"

Hiền Nhã cúi đầu bùi ngùi: "Ta cùng với Như Nguyệt quả thật từng có một đoạn duyên phận. Đến khi cùng Quận chúa tương tri , ta cùng với nàng ấy đã chấm dứt. Nàng chết ta cũng không hề biết, theo ta không có đóng!"

Tinh Tuệ nghe lời ấy cảm giác hạnh phúc sâu sắc rơi lệ cười: "Ta hiểu... Nhất định là, nhất định là có người hãm hại ngươi! Công tử, ta sẽ không đứng bên cạnh nhìn!" Nàng dứt lời xoay người rời đi.

Hiền Nhã cuống cuồng: "Quận chúa ngươi muốn làm gì?"

Tinh Tuệ kiên quyết: "Ta, ta tự có biện pháp!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro