4. What I Think About Him
Mình muốn viết một cái gì đó dành cho anh từ lâu rồi nhưng hôm nay mình mới có đủ can đảm cũng như lập trường để viết, nếu ai đó trót vào đây và đọc được những suy nghĩ cá nhân này thì mình rất xin lỗi nếu như suy nghĩ của mình không giống như bạn.
Lần đầu tiên nhìn thấy Park Kwonhyeok thì mình cảm thấy cực kì ngạc nhiên bởi đối với mình khi ấy, anh trông giống thực tập sinh của công ty giải trí nào đó hơn là một tuyển thủ chuyên nghiệp. Anh có một gương mặt ưa nhìn, chiếc mũi cao và đôi mắt một mí cong cong. Đột nhiên trong đầu mình xuất hiện một suy nghĩ rằng: "Nếu người này cười lên thì sẽ thế nào nhỉ?"
Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến cái tên SKT Thal trở nên thật đặc biệt đối với mình.
Mình thương anh nhiều, mình thương anh nhiều lắm. Anh debut vào thời điểm mà SKT vừa mất đi ngôi vương ở CKTG, lại đang chịu một trận thua dài nhất trong lịch sử của họ. Trận debut của anh cũng là một trận thua, hơn nữa còn là trận đấu dài nhất trong lịch sử LCK. Trong suốt mùa xuân đó, anh nổi lên là một tân binh thường xuyên bị đè đường, bị solo kill rất nhiều lần cho dù có được kèo trên cơ hay kèo khắc chế, nhất là trong trận đấu với bbq Olivers khi Thal để thua tới 50 chỉ số lính mặc dù cầm cho mình một tướng cực dễ farm là Gangplank. Cho tới hết mùa, có đôi ba lần anh solo kill được đối phương và có một màn highlight đào thoát cực kì ngoạn mục với tướng tủ Trundle nhưng anh vẫn không phải là một tuyển thủ được đánh giá cao, tất cả ấn tượng về Thal mới chỉ dừng lại ở "một tân binh có tiềm năng".
Còn mình ở đây, quan sát sự trưởng thành của anh.
Mình không phải một người theo dõi SKT từ thủa họ còn là SKT T1 K và SKT T1 S hay thời kì huyền thoại của Marin hay Duke nhưng mình biết, đó là một thời kì lấp lánh ánh hào quang. Mình càng thương anh nhiều hơn nữa khi khoảng trống của những người đi trước là quá lớn, liệu anh có thể bù vào khoảng trống của họ hay không?
Mình không biết nữa.. Có thể có, có thể không. Anh đã tiến bộ rất nhiều, cho dù những trận đấu trước có thua đi chăng nữa thì Thal vẫn là người giữ được phong độ ổn định nhất. Mình đã tin rằng anh sẽ sớm trở thành chỗ dựa cho cả đội trong mùa giải căng thẳng này.
Nhưng hôm nay mình lại được chứng kiến một màn trình diễn tệ hại của anh. Anh mắc lỗi di chuyển rất nặng, thi đấu kém tập trung và cực kì nghiệp dư, lại còn để mất một kèo đấu mà đáng lẽ ra anh phải là người nắm thế chủ động.
Có lẽ mình đã đặt quá nhiều kỳ vọng ở anh rồi nên từ nay mình sẽ phải bớt đi một chút... Mình đã quá ích kỷ rồi, ích kỷ khi cho rằng anh đã đủ cứng cáp để đương đầu với tất cả mọi chướng ngại có thể được đặt ra mà quên rằng anh vẫn còn trẻ, anh vẫn còn cả một chặng đường dài phía trước để thử và sai.
Chỉ cần Park Kwonhyeok còn thi đấu thì mình vẫn sẽ quan sát anh.
Mình muốn nhìn thấy anh trở thành người đi đường trên xuất sắc nhất Thế Giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro