Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương XXVII

“Nhân?”

Thìn mang tâm trạng chưa rõ ràng tiến ra vọng lâu. Giáp đang sắp bàn ăn ở đó, ba bộ bát được để ngay ngắn.

Thìn dụi mắt nhìn lại, một phần trong thâm tâm nghi ngờ.

“Giáp.”

“Nương gọi con?”

“Ngươi gọi ai là nương?”

Bấy giờ Thìn mới để ý cách xưng hô này.

“Gọi cũng được, không sai.”

Thìn nhìn Long Quân ở kia. Hắn bưng khay trà tiến lại, không giấu giếm nở nụ cười.

“Ngài vậy mà ở dưới hình dạng trẻ con, tiếp cận nương.”

Long Quân hẩy hẩy xua đi, bỏ lơ Giáp mà tiến đến ngồi đối diện Thìn, rót trà cho nàng.

“Ta để con đến là để chăm dưỡng nương. Một việc như vậy, con vẫn để kẻ già là ta phải bận lòng. Con vậy thì ủy khuất thế nào?”

Thìn nhận trà mà bật cười.

“Từ bao giờ Quân đã cho ta một đứa con thế này?”

“Cũng chẳng là chuyện gì. Ta đã ném xuống một cái vảy, vốn muốn để nó săn sóc nàng.” - Long dừng một chút, đưa mặt lại gần, cử chỉ lả lơi chòng ghẹo. - “Ta đã đích thân đến tìm nàng.”

Giáp chun mũi tiến về nồi cơm, mở nắp vung, xới bừa cho tơi hạt.

“Năng lực ngài kém như vậy, ném cũng không chính xác. Có thể trách con sao?”

Chuyện này thực ra Thìn đã nghe phong thanh ít nhiều. Nó cũng là nguyên do chính yếu khiến Thìn tự ý thay đổi định hướng, chỉ không ngờ rằng đã ở lại nhân gian lâu đến như vậy. Thìn nhìn thấy trong đáy mắt mình, hình ảnh Long Quân hắn đã đem bụi tàn của nàng, rạch cơ cứa ngực mà đắp lên thân thể, nặn thành vảy rồng. Chiếc vảy đâm ngược lại da thịt, quặp vào bên trong, da mọc phủ lên. Đứa trẻ này chính là chiếc vảy ngược mà hắn hứng chịu đau đớn nhổ ra. Khiến Thìn vừa thương xót Long Quân, vừa không muốn đối diện Giáp.

“Quân lại vì ta…”

Trong đáy mắt Thìn, Long thấy những gợn lòng chẳng yên. Hắn không để nàng thêm một giây ưu phiền, múc cho nàng bát canh sườn hạt sen.

“Nàng nếm xem, đứa trẻ này được mấy phần bản lĩnh của ta.”

Thìn cầm bát canh trong tay, trầm ngâm một chút. Cuối cùng vẫn để xuống.

“Ta có hơi nhức đầu. Sau này đi.”

Thìn cố gắng để hòa hoãn thuận theo, nhưng không được. Thìn quay đi, tránh ánh mắt mình, không nhìn tới Long Quân hay Giáp. Dù đã biết chuyện từ trước, Thìn nhất thời vẫn chưa tiếp nhận được.

Thìn mở mắt, những cảnh kia biến mất. Chúng giống như một phần cuộc đời Thìn mà có lẽ nó sẽ xảy ra. Xảy ra nếu Thìn ở lại thủy hoa viên đó. Thìn phân vân liệu có thể chăng, những chuyện này sẽ là thật? Hay là nàng vì mong nhớ khôn nguôi, đã vô tình tạo ra những giả dạng này.

Trong lúc này, ở thủy viên của nàng, cậu bé ngày nào đã ngồi lên vị trí chủ tọa mà thay nàng tiếp khách.

“Ngươi là ai?”

“Bẩm ngài, tôi ở đây phụng hầu nhân duyên thế gian.”

Trương Túc cũ đã trở thành người phàm, theo dòng nước dẫn dắt, đến mở cửa thủy hoa viên của Thìn. Giáp đã đưa đứa trẻ đó tới trước Long Quân. Long Quân nhíu mày. Chuyện quái gì thế này? Kẻ nào đang ở đây? Vậy Thìn của hắn ở đâu?

“Ngươi gọi là gì?”

“Tôi khởi đầu là Đinh, tên cũ gọi Lộc ạ.”

Hắn âm thầm đánh giá. Đinh hành hỏa. Thiên Can đã là Đinh, bất kể Địa Chi là gì, tất đều thành âm. Đứa trẻ này hẳn là điểm mốc quay về quy tắc ghép Can-Chi của hoa giáp, sau sự xuất hiện đặc biệt của Thìn. Và nếu kẻ nữ này đã có thể tự mình đặt chân vào thủy hoa viên, vậy rõ ràng nơi đây là định phận của đứa trẻ đó. Long Quân biết rồi phân phó này sẽ xảy đến. Nhưng chuyện là, vậy Thìn của hắn thì sao? Rốt cuộc hắn đã thiếu đi những gì mà bị bỏ lại trong mơ hồ thế này.

“Được rồi.”

Long Quân phất tay. Giáp dẫn đứa trẻ đó rời đi và thu xếp tạm thời cho nó. Sớm thôi những đày tớ ở Bạch Mã sẽ tới đón nó đi và đưa nó vào guồng nghĩa vụ của bà Tơ Nguyệt. Long Quân hiện thời cần về lại vị trí của mình. Củng cố quyền lực là điều hắn cần nhất lúc này, để tiếp tục tìm kiếm Thìn.

“Ta lường rằng nàng sẽ không về đây nữa. Ngươi cũng không cần canh cánh nơi này. Ngươi có thể trở về.”

Giáp đang đấm lưng cho Long thì dừng lại, đặt gậy gỗ xuống.

“Quân một mình liệu có quen không ạ?”

“Ta cũng không ở đây được nữa.”

Long lấy ra hoa đăng đầu tiên hắn nhặt được trên đường từ trời Đông trở về. Giáp nhìn vậy, cúi người hành lễ rồi lập tức rời đi. Long nhìn lại một lượt nơi này. Khí tức Long Linh chỉ là một phần. Hắn cần tìm lại những cái vảy khác nữa nếu muốn đẩy nhanh tiến trình tiến hóa. Phải kết thúc thân phận Nhân thì hắn mới có thể lại hoàn toàn là Long Quân.

Không phải tất cả các hoa đăng vảy rồng đều kết thúc kẹt lại ở đâu đó, lơ lửng tầng trời. Rất nhiều trong số chúng cũng đã rơi lại về đất, hoặc lưu lạc trong đất. Hắn đang nghĩ về quãng thời gian tiếp theo, đi khắp ba cõi (trời, trên đất, và đối lập của đất), tìm lại vảy rồng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro