5
Một người đàn ông bước vào quán. Anh ta trông có vẻ lớn hơn tôi cả chục tuổi, mặc một bộ suit màu xám may đo rất vừa vặn, cổ áo ve nhọn thời trang, thắt chiếc cà vạt cũng tông xám, điểm họa tiết nhỏ rất tinh tế. Đây có vẻ không phải lần đầu anh tới đây, qua biểu hiện có phần thân thuộc và ánh mắt chỉ hướng vào những điểm nhất định thay vì nhìn quanh như những người mới lạ, tôi có thể thấy được điều đó. Anh toát ra một dáng vẻ điềm tĩnh, tự tin của một người đàn ông từng trải. Cặp kính gọng dày trên mặt che bớt phần nào cảm xúc mà anh thể hiện qua đôi mắt.
Anh bước tới đầu quầy, Oanh ra tiếp đón ngay. Họ cười với nhau như thể đã quen từ lâu. Nhưng tôi thấy nụ cười này hơi kì lạ, nó không giống cảm xúc của hai người bạn gặp nhau, nó là cái gì đó khác nữa. Tôi không nhìn rõ mắt của anh ta, nhưng từ góc ngồi này tôi có thể thấy rõ mặt Oanh. Ánh mắt của cô rất thân mật, điểm một chút gì đó nhún nhường. Đây là kiểu ánh nhìn mà Hà dành cho tôi. Tôi biết sự khác nhau trong cách mà phụ nữ nhìn đàn ông, tôi rất chú ý vào ánh mắt của từng cô gái mà mình hẹn hò. Mối quan hệ của hai người thể hiện hết qua ánh mắt họ nhìn nhau.
Không cần anh nói gì, Oanh nhanh nhẹn thao tác gọi món trên máy, hoặc ít nhất là tôi nghĩ cô đang chọn món cho anh. Đoạn anh đưa cô chiếc thẻ thanh toán của mình. Oanh mới đưa tay qua để nhận thẻ thì thình lình anh cầm tay cô kéo về phía mình.
Họ hôn nhau.
Suýt thì tôi sặc cà phê.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro