Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Lội ngược dòng


" Top 1 hoàn toàn xứng đáng!"

🌿🌿🌿

     Trên màn hình livestream, Đoàn Hạo và Hề Thanh Hạo cơ bản không đặt Ninh Trường Thanh vào trong mắt, lần này Ninh Trường Thanh chắc chắn sẽ thua, đừng nói cậu không biết hát biết nhảy, cho dù là biết, cậu cũng không cách nào so sánh với người được đào tạo chuyên sâu bài bản như Hề Thanh Hạo.
 
     9.3 điểm là cao nhất rồi, Ninh Trường Thanh chắc chắn không cách nào vượt qua nổi.

     Nhưng để xem hiện trường tai nạn và cảnh tượng bị cư dân mạng chế giễu của Ninh Trường Thanh, hai người đều xem livestream biểu diễn.

     Vì vậy, khi năm người Ninh Trường Thanh đẩy cửa phòng phát sóng và bước vào, trong chớp mắt các camera từ bốn phương tám hướng quay qua, Đoạn Hạo và Hề Thanh Hạo lập tức ngồi thẳng người dậy, trên khuôn mặt nhất thời hiện lên muôn vàn cảm xúc.

Đoạn Hạo bị kinh ngạc vì sắc đẹp, khó mà tin vào mắt mình khi nhìn thấy chàng thiếu niên dẫn đầu với khuôn mặt tinh xảo mặc cẩm bào cao quý đội mào ngọc, vốn cẩm bào đơn sắc của cậu còn khoác thêm một lớp vải voan bên ngoài, mỗi khi bước đi, tà áo bay bổng như thể khoảnh khắc tiếp theo cậu có thể mọc cánh thành tiên cứ vậy ngự kiếm bay về phía chân trời.

Mào ngọc:

Bốn cô gái theo sau cũng hoá trang tương tự, chỉ khác lớp voan là màu đỏ, màu đỏ và trắng đan xen làm tôn lên khuôn mặt tinh tế và đầy sức sống của bốn người, khiến cả bốn người trở nên vô cùng cuốn hút.

Cả năm người cứ thế xuất hiện trước camera, khiến mọi ánh nhìn đều không thể rời khỏi, thậm chí có cảm giác rằng, cứ nhìn như vậy suốt cả đêm cũng không cảm thấy chán.

[ Không, không phải chứ? Tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Phù Nam và Bối Du xinh đẹp thì ai cũng biết, nhưng đây là hai người còn lại ít có cảm giác tồn tại trong buổi tuyển chọn như Liệu Vệ Ninh, Đới Trân Chân?]

[ Thật hoang mang á trời, rõ ràng chỗ nào cũng giống, nhưng lại cảm thấy chỗ nào cũng khang khác, cảm giác thật kỳ diệu]

[ Tôi biết rồi tôi biết rồi! Là khí chất! Từ khi họ tham gia cuộc thi chọn tôi đã để ý rằng hai người họ dường như không tự tin lắm, luôn cúi đầu, nhưng lần này khác, không chỉ đứng thẳng, cả khí chất của cũng xảy ra thay đổi rõ rệt. Là, là cái cảm giác... đột nhiên thay da đổi thịt......]

[ Đúng đúng đúng, chính là như vậy!]

[ Nhìn vậy thì đội cuối cùng này tuy có lẽ sẽ đứng cuối, nhưng ít ra cũng có chút gì đó đáng xem, thật đáng tiếc, chắc chắn là sẽ thua rồi.]

Những cái khác thì không nói, Phù Nam và Bối Du đều không có chút nền tảng vũ đạo nào, chắc chắn không thể nhảy được, nếu là giọng hát, Phù Nam thì hoàn toàn điếc nhạc, thường hát chệch tông. Còn Bối Du, dù giọng cô có hát đúng tông, nhưng lại là một cô gái có ngoại hình xinh đẹp mà giọng lại thô, hát những bài hát ngọt ngào thì quả là một hiện trường tai nạn.

       Những ai từng nghe đều phải thốt lên rằng thật đau tai.

       Trong phòng phát sóng, từ khi Ninh Trường Thanh xuất hiện, Hề Thanh Hạo đã ngồi thẳng người dậy, chăm chú nhìn vào máy quay, hô hấp cũng như ngừng lại.

       Ở nơi mà camera không quay đến, hai tay cậu ta đã siết chặt, cậu ta hối hận rồi, cậu ta không nên để Ninh Trường Thanh lô diện trước ống kính. Trước đó rõ ràng biết Ninh Trường Thanh khá đẹp trai nhưng cũng không đến mức tuyệt đẹp, lúc trước nhiều lần cậu ta tự an ủi bản thân rằng chỉ bình thường thôi, vì trai đẹp trong giới giải trí rất nhiều, còn không phải hết lớp này lại đến lớp khác sao.

       Nhưng cho đến khoảnh khắc này, cậu ta thực sự hoảng sợ.

        Vẻ đẹp của Ninh Trường Thanh dường như có một loại sức hút, khiến người ta không thể rời mắt, không chỉ có vẻ ngoài, mà còn có cả khí chất toàn thân.

       Thời gian càng lâu, Ninh Trường Thanh chắc chắn được mọi người chú ý đến, vượt xa cậu ta.

        Đó là điều Hề Thanh Hạo không muốn thấy nhất, vì thế... Ninh Trường Thanh tuyệt đối không thể ở lại.

      Cùng lúc đó, Ninh Trường Thanh đã dẫn bốn thí sinh khác lên sân khấu, họ đứng đúng vị trí của mình. Cho đến khi đứng vững, một tay cậu đưa ra sau, tay kia rũ xuống bên hông, mọi người mới nhận ra rằng trong tay họ đều có một thanh kiếm.

      Chỉ là do thân kiếm bị lớp voan che khuất, nên lúc vừa bước vào mọi người không phát hiện ra.

Các giám khảo cũng bị kinh ngạc bởi trang phục của năm người khi năm người Ninh Trường Thanh bước vào, nhưng khi nhìn kỹ bốn cô gái, cũng nhận ra bọn họ.

Họ đều là giám khảo của cuộc thi tuyển chọn lần này của Hoan Dư, lúc trước đã phân bốn người vào lớp F nên tự nhiên sẽ có ấn tượng với bốn người, khi nhìn vào năm người đứng trên sân khấu, chỉ có thể thở dài một hơi. Thật tiếc cho vẻ ngoài đẹp như vậy, nhưng trong giới này, không có sở trường gì, chỉ dựa vào dung mạo thì không thể tiến xa dược.

Xung quanh dần tối lại, đại biểu cho buổi biểu diễn cũng bắt đầu.

Khán giả trong phòng phát sóng đã cầm chắc con chuột, chuẩn bị tắt âm thanh, mặc dù họ có mê mẩn gương mặt của Ninh Trường Thanh đi chăng nữa, cũng không muốn nghe hiện trường tai nạn của trai xinh gái đẹp đâu, cảnh tượng đẹp như thế này, sợ rằng nghe xong tối nay sẽ gặp ác mộng.

Khi xung quanh tối đen lại, chỉ có một luồng sáng chiếu vào giữa sân khấu, chính là chỗ đứng của Ninh Trường Thanh.

Lúc này, chàng thiếu niên đứng thẳng, khuôn mặt tinh xảo, ánh sáng chiếu trên mặt cậu dường như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng dịu nhẹ, xung quanh như biến mất, thế giới này chỉ tồn tại một vị thần tiên không giống người thường này.

Tay của khán giả đã chuẩn bị nhấn vào nút tắt âm thanh, thì bất ngờ nghe thấy một tiếng " đùng——", đó là tiếng trống vang lên.

Có người không nhịn được liền ơ một tiếng trước máy quay, sao lại giai điệu lại hoàn toàn khác so với của năm nhóm thi trước?

Bởi vì chỉ có một ngày chuẩn bị, căn bản không kịp biên đạo nhạc, chưa kể còn phải biên đạo vũ đạo, nên ngay cả Tùng Đình cũng chọn giữ nguyên nhạc và lời gốc.

Vì vậy thoạt nghe thấy giai điệu khác lạ, mọi người đều ngơ ngác, nhưng sau giây phút ngạc nhiên qua đi, một ý nghĩ xuất hiện trong đầu vẫn bị nén lai, chẳng lẽ họ không định hát mà chỉ ngâm nga theo nhịp sao? Mặc dù không phải là hiện trường tai nạn, nhưng cũng không đạt được điểm quá cao, vẫn có thể coi là một cách hay.

Nhưng kết quả khiến tất cả mọi người bất ngờ là theo tiếng trống "đùng——đùng——đùng——" càng ngày càng nhanh, thậm chí đến mức dồn dập và gấp gáp, khiến tâm trạng thoải mái ban đầu của mọi người cũng bị lay động, thậm chí bầu không khí căng thẳng và xơ xác tiêu điều khiến các giám khảo cũng không nhịn được mà ngồi thẳng dậy, trở nên nghiêm túc.

Tiếng trống quá mức dồn dập, đan xen trong đó một âm thanh va chạm của kiếm đao đột ngột vang lên đạt đến đỉnh điểm, đồng thời, luồng ánh sáng ban đầu chỉ chiếu vào Ninh Trường Thanh, cuối cùng cậu cũng bắt đầu di chuyển, cùng với thanh kiếm trong tay cũng chuyển động theo những động tác uyển chuyển như rồng lượn, thậm chí còn khiến tâm hồn chấn động hơn cả những vũ công chuyên nghiệp.

Không chỉ vậy, khi chàng trai bắt đầu múa kiếm, cuối cùng cũng có người cất tiếng hát, nhưng giọng hát đó không phải của chàng trai phát ra.

Đó là một giọng nam thô ráp, còn là hát opera, nhưng chỉ có giọng hát trầm trầm và thô ráp này lại lột tả được hết sự xơ xác tiêu điều vào nặng trĩu của cảnh tượng tàn sát tàn khốc, khiến tim người nghe không khỏi đập mạnh.

Trong lúc bị thu hút, trong đầu mọi người chỉ có một thắc mắc: bốn cô gái và Ninh Trường Thanh, bốn nữ một nam, Ninh Trường Thanh không cất tiếng hát, vậy ai đang hát?

Rất nhanh, chàng thiếu niên một mũi kiếm bay lên, đột nhiên bay vút lên cao rồi rơi xuống, bốn luồng sáng khác chiếu xuống, rọi lên bốn cô gái đã chuẩn bị xong từ lâu, dường như bọn họ đang đạp không mà đứng dậy, dáng người mảnh khảnh như tiên, giang tay như tạo thành một vòng tròn đón lấy chàng thiếu niên rồi đột ngột quỳ rạp xuống đất, chàng thiếu niên sau khi hạ xuống từ từ cúi đầu xuống, mất tăm mất tích.

Ngay khoảnh tiếp theo, tám dải lụa dài màu đỏ tươi đột nhiên xuất hiện, thiếu niên dường như bị tay áo mây cuốn lấy bay lên không trung.

* " Mây" trong từ " tay áo mây" thường có nghĩa là mềm mại, thanh tao và duyên dáng, nhẹ nhàng và thoải mái như những đám mây trên bầu trời. " Tay áo" dùng để chỉ phần tay áo của quần áo. Vì vậy, "tay áo mây" thường mô tả thiết kế tay áo nhẹ như mây, mang lại cho người mặc cảm giác thanh lịch và trang nhã.( Theo baidu) tui có tìm hình ảnh thì nó kiểu tay áo rộng trong phim cổ trang á

Màu sắc tay áo mây giống như màu máu cuốn chặt thiếu niên như thể tắm máu sống lại, từ từ mở mắt ra, vung tay áo dài, khi với bốn cô gái thu hồi dải lụa, uyển chuyển bước đi, đồng thời, một giọng hát trong trẻo và thanh khiết vang lên, dường như ngay lập tức gột rửa tất cả giết hại và ngọn lửa chiến tranh của nửa đoạn đầu, chỉ để lại sự thuần khiết và thánh thiện.

Bốn cô gái đồng thời thay đổi dáng vẻ dịu dàng ban đầu, cầm kiếm trong tay, ngay hàng thẳng lối bắt đầu đồng nhất múa kiếm, cuối cùng, khi ánh đèn từ từ tối dần, họ dần biến mất trong khoảng không xa xăm, cuối cùng chỉ còn lại tiếng đọc sách vanh vách từ xa, mọi thứ dần trở về sự yên lặng.

Sự khởi đầu và kết thúc có đầu có đuôi ( ý là trọn vẹn) hoàn toàn trái ngược nhau, chiến tranh và hòa bình, đã để lại trong tâm trí tất cả những người có mắt tại hiện trường sự chấn động và cảm động, cảm xúc dạt dào, ngay cả khi tiết mục đã kết thúc hồi lâu, không có ai nói một câu nào như cũ.

Khi tất cả ánh đèn xung quanh được bật lại, Ninh Trường Thanh dẫn bốn cô gái tiến lên phía trước, tay cầm thanh kiếm, người không biết sẽ tưởng rằng họ là người luyện võ bước ra từ một tông môn nào đó.

Cuối cùng, phòng phát sóng trực tiếp cũng có động tĩnh.

[ Đ!t mẹ đ!t mẹ!!! Tôi chết mất rồi! Không cần ai cứu tôi đâu! Ai có thể nói cho tôi biết vừa rồi thật sự là Ninh Bảo hát sao? Đây là không cất tiếng hát mà thôi, vừa cất tiếng hát là tôi tê dại cả người, không biết còn tưởng là danh ca nào đến hát giúp một bài nữa đấy!]

[ A a a a a a a a a! Không ngờ lúc còn sống tôi lại được chứng kiến màn lật ngược như thế này, đm đây là thắng chắc rồi nhỉ!]

[ Không ngờ Ninh Ninh lại hát còn hay hơn cả XQH ( Hề Thanh Hạo)! Cậu ấy vừa cất tiếng là tôi sởn gai ốc khắp người, đến khi cậu ấy hát xong, mọi ham muốn trần tục trong tôi đều biến mất, quá có thể gột rửa linh hồn, nhưng khi ánh đèn sáng lên, nhìn thấy khuôn mặt của Ninh Ninh, ham muốn trần tục của tôi lại quay trở lại rồi!]

[ Người biến thái phía trước đừng chạy! Tôi thì lại khác, tôi luôn ở đây! Ninh Bảo, nhìn tôi nhìn đi!]

[ Nói rằng thắng chắc thì còn chưa chắc đâu, chương trình đã nói chỉ có thí sinh hoặc khách mời mới được biểu diễn, trừ khi đổi người, nhưng họ lại không đổi mà lại dùng giọng hát của người khác từ đầu, chắc chắn sẽ bị trừ điểm nhỉ.]

[ Không phải chứ? Không phải chứ? Đến bây giờ mà mọi người vẫn chưa nghe ra sao? Đm Đoạn đầu giọng nam hát opera, khúc đó là do Bối Du hát đó trời!]

[ ???]

[ Đùa hả? Bối Du? Ha ha ha ha, giọng đó của Bối Du mà có thể hát được như thế thì tôi ngay tại chỗ... không, không đúng, đợi đã, giọng của Bối Du hình như khá thô... Đ!t mẹ đ!t mẹ! Không phải chứ?]

[ A a a a tôi điên mất, vừa rồi tôi đã nhanh chóng đi so sánh với những bài hát trước đây của Bối Du, thực sự có chút giống đấy, nhưng lại không hoàn toàn giống? Làm thế nào chỉ trong thời gian một ngày lại có thể làm được như vậy?]

Mọi người trong phòng phát sóng đều bị kích thích sự tò mò, muốn biết liệu người hát đoạn đầu có phải thật sự là Bối Du hay không, nếu là như vậy, đây đm là vịt hoá thiên nga rồi.

Đây cũng quá đỉnh rồi.

Khi ánh đèn trong trường quay được bật lên, có giám khảo hoàn hồn lau khóe mắt, khi ngẩng lên, đôi mắt vẫn còn chút đỏ, nhưng khi nhìn năm người trên sân khấu, trong ánh mắt ngoài sự cảm động còn có sự tán thưởng và hài lòng.

Màn biểu diễn cuối cùng của đêm nay, quả thực đã khiến bọn họ bất ngờ và kinh ngạc, còn có thêm chút cảm xúc phức tạp.

Một vị giám khảo trong đó trầm mặc hồi lâu, cầm lấy micro: " ......Thú thật, ban đầu tôi không có chút kỳ vọng nào vào nhóm của các bạn, thậm chí còn nghĩ rằng, các bạn có thể còn không bằng nhóm trước. Nhưng các bạn đã cho chúng tôi một câu trả lời hài lòng." Ông ngừng lại một chút, ánh mắt rơi y bốn người Bối Du, đặc biệt là Bối Du, đột nhiên đứng dậy, khom lưng với cô cô, " mặc dù hơi muộn, nhưng tôi xin lỗi vì những đánh giá khắc nghiệt trước đây của tôi với cô vì đã bác bỏ mọi nỗ lực của cô. Khi đó tôi từng nói rằng với giọng của cô cả đời sẽ không bao giờ có thể hát được, còn không bằng mãi mãi đừng mở miệng còn tốt hơn. Tôi xin lỗi vì câu nói đó, lúc đó tôi nghĩ rằng sự nghiêm khắc của tôi đối với bạn là tốt, nhưng tôi đã sai, tôi chỉ không nhận ra điểm sáng của bạn, tôi xin lỗi!"

Ông chỉ nhìn thấy rằng Bối Du hoàn toàn không thích hợp để hát, thậm chí giọng hát thô ráp không giống như giọng của một cô gái.

Ông đã bác bỏ mọi thứ về cô, chỉ nhớ rằng lúc đó cô không phù hợp với nhóm nữ, mà không phát hiện ra dẫu cho giọng cô khác lạ, nhưng cô hát không hề sai nhịp, âm cũng rất chuẩn, bỏ qua mọi nỗ lực phía sau mà cô đã bỏ ra, đánh giá cô chỉ được mỗi khuôn mặt còn lại đều vô dụng.

Đổi sang một phương thức khác thậm chí thay đổi cách biểu diễn khác, vậy mà lại hoàn mỹ như thế đến mức khiến mọi người kinh ngạc.

Không chỉ Bối Du mà còn có Phù Nam, mặc dù cơ thể cô ấy cứng nhắc, nhưng bất ngờ lại phù hợp với những động tác múa kiếm mạnh mẽ, oai vệ.

Bối Du không kiềm chế được mà khóc không thành tiếng, quá đỗi lâu rồi, đây là lần đầu tiên có người công nhận cô, thậm chí người đã từng nói những lời tổn thương cô sâu sắc như cô là đồ vô dụng cũng đã xin lỗi cô, vào giây phút này, cô dường như đã quẳng hết mọi sự lo lắng và tự ti ra sau đầu.

Đến chính bản thân cô cũng từng nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không bao giờ có duyên với việc ca hát nữa, nhưng không ngờ rằng...

Ba cô gái còn lại cũng đỏ mắt, ôm nhau, đồng cảm cho những người chị em.

Trải qua đêm nay, họ cũng đã trưởng thành hơn, họ thật sự rất tuyệt, chỉ cần cố gắng họ cũng có thể tỏa sáng.

[ Hu hu hu, Ngu mỹ nhân đừng khóc, tôi cũng sắp khóc chết mất!]

[ Đột nhiên tôi muốn cảm ơn Ninh Ninh, tôi là fans của chương trình tuyển chọn, là fans nhan sắc của Ngu mỹ nhân, trước đây tôi chưa từng xem Thính Thanh Thính Nhan, nhưng bình thường nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Ngu mỹ nhân, kể từ khi bị phân vào lớp F, cô ấy trở nên ủ rũ, trên mạng cũng có rất nhiều lời mắng chửi, nói rằng cô ấy chỉ xứng đáng làm bình hoa. Cảm ơn Ninh Ninh, từ giờ tôi sẽ là fans của Ninh và Ngu!]

[ Mọi người nghĩ xem lúc trước tổ tiết mục khuyên đổi người mà Ninh Ninh không đổi, có phải cũng vì sợ đả kích bốn chị gái hay không? Tối nay chị bé thật sự rất xinh đẹp!]

[ Đồng ý +1]

[ Ninh Bảo không chỉ đẹp trai, hát hay mà còn tốt bụng, đúng là tiểu thiên sứ!]

Cuối cùng giám khảo khác nhìn về phía Ninh Trường Thanh, hai mắt nhìn nhau: " Nghe nói cậu chỉ là một người bình thường, nhưng trình độ của cậu chắc chắn đã vượt qua chúng tôi, để chúng tôi đánh giá cậu quả thực là chúng tôi cũng cảm thấy không đủ tự tin. Cuối cùng, chúng tôi muốn hỏi một câu: Cậu có hứng thú gia nhập Hoan Dư chúng tôi không? Mọi điều kiện đều có thể bàn bạc, làm giám khảo hoặc ký hợp đồng nghệ sĩ hạng A đều được, tài nguyên của Hoan Dư tuỳ cậu lựa."

Câu nói cuối cùng này đúng là một bất ngờ, khiến khán giả vốn đang cảm động nước mắt nước mũi tèm lem cũng nín khóc bật cười.

[ Không phải chứ? Bảo mấy người đến làm giám khảo, mấy người lại ngang nhiên đào người cũng thôi đi, còn trực tiếp đưa ra lợi ích hấp dẫn? Nhiều người trong phòng phát sóng trực tiếp như vậy đều đang nhìn đó!】

[ Các công ty giải trí khác: Không nói võ đức! Các người không nói võ đức!]

[ Đại diện công ty của chúng tôi đang trên đường đến rồi, đợi chúng tôi!]

Bầu không khí bị kích động, Ninh Trường Thanh cũng nhã nhặn mỉm cười: " Tạm thời tôi chưa có suy nghĩ này."

Các giám khảo biết đây là lời từ chối khéo nhưng vẫn không bỏ cuộc đáp: " Nếu có ý định này, hãy nhớ cân nhắc Hoan Dư chúng tôi trước nhé."

Ninh Trường Thanh chỉ cười mà không nói gì thêm.

Các giám khảo cũng không để ý, dù sao một người hoàn hảo không tỳ vết như vậy đặt ở đâu cũng có thể nổi bật, mặc dù bọn họ có chút tiếc nuối nhưng cũng không hề thất vọng.

Họ cúi đầu bắt đầu viết số điểm cho nhóm cuối cùng.

Trong phòng phát sóng trực tiếp, Đoạn Hạo đực mặt ra nhìn chằm chằm vào Ninh Trường Thanh trên sân khấu, không biết vì sao, luôn cảm thấy có một cảm xúc gì đó đang lan tràn trong lồng ngực mình, hắn không muốn thừa nhận rằng mình hối hận, nhưng chàng trai đứng trên sân khấu bây giờ, chói mắt đến mức khiến người ta tự thẹn kém người.

Hề Thanh Hạo cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng toàn thân cậu ta không ngừng run rẩy, cậu nhìn Ninh Trường Thanh, nhìn các giám khảo cúi đầu viết điểm số, cảm giác lo lắng và bất an xâm chiếm, khiến da đầu cậu ta tê dại, phải dùng phần lớn sức lực để kìm nén mới có thể bình tĩnh lại.

Nhưng cho dù cậu ta có cầu nguyện thế nào, cuối cùng các giám khảo vẫn giơ cao bảng điểm.

Một loạt bảng điểm 10 đồng nhất giơ lên, thậm chí không cần phải tính toán, điểm trung bình cũng là điểm tuyệt đối.

Cùng lúc đó bảng xếp hạng bên cạnh cũng thay đổi, tất cả những người trong phòng phát sóng trực tiếp đều nhìn thấy nhóm thứ sáu từ cuối bảng bắt đầu từng bước nhảy lên, cuối cùng nhảy lên đứng đầu, chữ số trở nên to hơn, đội vương miện vàng, nhóm này hoàn toàn xứng đáng với top 1.

☘️☘️☘️

2/12/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro