Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

132

Trấn Nam vương phủ tuy nói là cách hoàng cung không xa, nhưng không chịu nổi loại phương tiện giao thông cổ đại này, Sở Hoài Cẩn 9 giờ muốn đến tân học giáo đường (chỗ học mới) điểm danh, 8 giờ đã phải chuẩn bị sẵn sàng ra cửa.

Thời điểm Thái Tử lâm triều trở về, cũng đã ghé qua lãnh cung, còn mang theo một cái tiểu thái giám nhìn như 15-16 tuổi lại đây, “Hắn tên là Văn Mặc, đã từng đọc quá mấy năm đèn sách, về sau liền lưu lại cạnh ngươi, miễn cưỡng vẫn đảm đương được chức thư nô (nô tài lo việc đền sách) đi.”

Đến, Sở đại thiếu hiện tại bên người có bốn người cung nhân, hai người là từ Trấn Nam vương phủ, hai người là từ Đông Cung, trận này xem như 2 vị đùi lớn này ngang tay.

Đương nhiên, nếu là tính trên giá trị vũ lực, Thu Nguyệt, Văn Mặc cùng chính cậu ba người cộng lại, khả năng đều không nhất định có thể thoát khỏi bàn tay của vị deadpoon được phái tới của  Trấn Nam vương phủ kia.

133

Đương nhiên, tính trên thân phận này bốn người cũng là có sự khác nhau.

Công nhân được chhính thức đăng ký dưới tên tư bản - Sở Hoài Cẩn trên danh nghĩa kỳ thật chỉ có Ngọc Thiền cùng Trình Bình hai người, Thu Nguyệt cùng Văn Mặc xem như lao động thuyên chuyển công tác, dưới sự quản lý của phòng hành chính Đông Cung, phân lợi cùng tiền bạc được chia cũng được tính theo phân lượng này.

Đương nhiên, vô luận là nhân viên chính thức hay nhân viên tạm thời vẫn là tầng lớp công nhân lao động.  Phỏng chừng, bốn người này ai cũng chưa đem cậu một cây cải chíp, chân chính xem thành chủ tử.

134

Thái Tử điện hạ ban ngày luôn luôn là một quý nhân sự vụ đầy người, vôi vội vàng vàng. Sở Hoài Cẩn còn tưởng rằng hắn tặng một cái thư đồng lại đây xong sẽ đi ngay. Kết quả, đối phương cư nhiên lưu tại lãnh cung cùng hắn nói chuyện phiếm, đợi cho khi Phong Yến Chu mang theo ngự lệnh xuất cung  lệnh tới đón hắn đi học.

Sở Hoài Cẩn đứng ở một bên, trầm mặc mà nhìn này hai vị đại nam chủ hữu lễ, nói cười yến yến mà hàn huyên hồi lâu, kia nhìn qua rất có bộ dáng tương lai minh chủ lương thần chỉ hận gặp nhau quá muộn, trò chuyện với nhau thật vui vẻ, khí thế.

Đến nỗi hai người kia trong nội tâm là nghĩ như thế nào…… Sở đại thiếu cậu liền cười cười, "bà khoải" miễn bình luận vậy.

135

Thời điểm Sở Hoài Cẩn chân đều sắp tê dại, Sở Hoài Thần cuối cùng cũng mở đầu giai đoạn tính tổng kết: “Cô biết Phong vương gia cũng là hảo tâm. Chỉ là, vị cửu đệ này xưa nay không hiếu học, mong rằng Phong vương gia xem ở mặt mũi cô, chớ có quá khó xử hắn. Nếu là Tiểu Cửu thật sự không ra gì, còn làm phiền Phong vương gia chuyển cáo, cô chắc chắn hảo hảo giáo dục hắn.”

Phong Yến Chu nhìn mắt Sở Hoài Cẩn, cười xua tay nói: “Thái Tử điện hạ sao lại nói lời này? Bổn vương xem trọng y, Hoài Cẩn hắn thông tuệ, thuần thiện, chính là hảo hữu khó cầu. Bổn vương nếu cùng hắn nhất kiến như cố, tự nhiên sẽ kiên nhẫn chỉ điểm, điện hạ thật cũng không cần lo lắng.”

Sở Hoài Cẩn (một bên thầm lặng, ngơ ngác): Ta không phải, ta không có, ngươi đừng nói chuyện lung tung, ai cùng ngươi nhất kiến như cố??!!

Hắn dù có tính thật là nhất kiến như cố, nhưng cái thân xác  “Phong Yến Chu” này "cố" nổi sao!

136

Bổn triều Trấn Nam Vương cùng Đông Cung Thái Tử tiến hành một cuộc đàm luận hữu hảo thân thiết với nhau, rốt cuộc đợi khi Sở Hoài Cẩn trên trên dưới dưới đều học được các tuyệt kỹ đùng đưa, nhúng nhảy, thái cực quyền cũng đánh đến chu công mơ giấc xuân thu luôn rồi vấn đề mới đạt thành nhất trí.

Về sau mỗi ngày buổi sáng Thái Tử phái người đem hắn đưa đến Trấn Nam vương phủ, mà buổi chiều Trấn Nam Vương phái người đem hắn đưa về hoàng cung.

Nguyên bản chỉ nghĩ bản thân sẽ là một tiểu cải chíp tự lực cánh sinh, Sở đại thiếu cảm thấy mình xong rồi. Làm đến rêu rao như vậy, còn cho cải chíp cậu sống nữa hay không ạ

137

Sở Hoài Cẩn ho khan một tiếng, hai người kia đưa tới ánh mắt nghi hoặc, “Trấn Nam vương phủ cách hoàng cung cũng không xa, hoàng huynh cùng Phong hoàng thúc hà tất phải cất công như thế, có Trình Bình cùng Văn Mặc tùy tùng theo ta cùng nhau ra cung là đủ rồi.”

Phong Yến Chu cùng Sở Hoài Thần thật ra cũng chưa phản bác lại, hai người bọn họ chỉ là cười  cưa đưa hai ánh mắt từ ái nhìn cậu, sau đó lại bắt đầu hữu hảo mà bàn bạc thời gian hồi cung mỗi ngày.

Nhưng Sở Hoài Cẩn vẫn có thể đọc được từ ánh mắt từ ái của hai người có một loại ý vị “Đại nhân nói chuyện, tiểu học chip đừng xen mồm”, còn một loại khác là “Ngươi hiểu cái cây búa”.

…… Ai con mẹ nó là tiểu học chíp a?!

Hắn hai đời cộng lại đều vượt qua 50 tuổi rồi đấy?!

138

Từ lúc đề tài chuyển đến thời gian hồi cung của cậu, bổn triều Trấn Nam Vương cùng Thái Tử điện hạ làm đủ các loại trao đổi ý kiến, nhưng vẫn chưa thể đạt thành hiệp nghị.

Sau khi hội nghị kết thúc, Phong Yến Chu liền lôi kéo tân học chíp vừa chuyển nhập đến Trấn Nam vương phủ  · Hoài Cẩn ra cung hồi phủ.

Sau đó, Sở Hoài Cẩn liền phát hiện, Trấn Nam vương phủ tuy rằng cách hoàng cung bất quá chỉ hai ba dặm đường, là một tuyệt hảo bảo địa ở vương đô, nhưng trên thực tế, thời điểm Thái Tử giám sát tu sửa, lại chọn một nơi cách hoàng cung bảy tám dặm đường để làm đại môn cho phủ Trấn Nam Vương.

Phụ cận Trấn Nam vương phủ thật ra có giáp đến một cửa hông của hoàng cung, nhưng đó là nơi cung nhân đổ dạ hương, xe nâng người chết ra vào thường xuyên, quý nhân là trăm triệu không được đi qua.

Sở Hoài Cẩn vừa xuống xe ngựa, nhìn đến phương hướng của Trấn Nam vương phủ, không khỏi cảm thán, mình một tiểu học chíp đúng là cây búa gì đó đều không hiểu.

Phong Yến Chu không phải người tốt lành gì, Thái Tử ca ca tính được ý xấu thế này cũng thật là đen nha.

139

Bất quá Phong Yến Chu thoạt nhìn đối với cái ngáng chân ngấm ngầm này của Sở Hoài Thần tựa hồ cũng không để ý, ngược lại là cười với Sở Hoài Cẩn nói: “Trấn Nam vương phủ cách hoàng cung đại môn có chút xa, bất quá Hoài Cẩn đừng lo, ta mỗi ngày đều sẽ cùng ngươi trở về.”

Đường còn không đến bốn km, lái xe nhấn chân ga, ịn một phát liền tới, ai sợ nha?!

Đường đường Trấn Nam Vương không đi làm chút kết giao cùng quan viên, điều tra nắm bắt dao động triều đình chính sự, mỗi ngày lại cùng cái tiểu học chíp đi học, còn muốn đích thân đưa tiểu học chíp tan trường, Sở đại thiếu ngẫm lại sợ rùng mình...

Dù cho có tính vị này thượng vị vương gia đương trên đầu sống ngọn gió muốn diễn một màng làm bộ làm tịch. Makeup  cho chính mình trông thật phong khinh vân đạm, không luyến hoàng quyền, tiểu bạch thỏ hình tượng, cũng không nên có thao tác này nha.

Phong Yến Chu không phải là thật sự bị một tên tâm thần xuyên qua đi?!

Hết chương 12





Ê! Mấy bà tui nghĩ là thái tử ca ca là xuyên qua, còn phong nhiếp là trọng sinh á. Tại thái tử dù trọng sinh thì nhân từ đến mấy cũng không thể đối tốt với cải chíp như vậy đc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro