Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

124

Phong Yến Chu mạnh mẽ quét sạch cơm trưa, lại tiếp tục nhiệm vụ mỗi ngày vừa  "thuyết phục" (aka dụ dỗ) cùng "thúc đẩy" (bức ép) Sở Hoài Cẩn  đến Trấn Nam vương phủ thăm quan, học tập.

Đợi mãi Sở Hoài Cẩn cuối cùng cũng đợi được Nhiếp Chính Vương tạm thời buông tha mà rời đi, còn không có nghỉ ngơi  được bao lâu, vừa đến giờ cơm chiều, Thái Tử lại đến thăm.

Đến liền đên, Thái Tử thế mà mang theo thật nhiều đồ vật.

Thái Tử vừa đến liền sai nô tài đem một bàn đồ ăn bày ra, lại sai thái giám bên cạch mang ra một chiếc hộp lưu li, bên trong bài đầy anh đào, dâu tằm cùng dâu tây dại.

“Thiện phòng hôm nay chuẩn bị cái này cho ta, ta biết Tiểu Cửu ngươi nơi này chỉ sợ không có mấy đồ vật mới lạ, liền dứt khoát đưa tới đây. Sau dùng thiện xong, vừa lúc có thể tráng miệng.” Thái Tử nói xong liền trực tiếp cầm lên một quả dâu dại, nhét vào trong miệng Sở Hoài Cẩn, cười nói: “nô tài Ngự thiện phòng nói loại quả này có tên là ‘gáo tử’, cùng với hoa hòe giống nhau đều là dân gian dã thực. Thế nào, ăn ngon sao?”

*gáo tử: nguyên văn, mình có tìm trên mạng thì khu vực miềng Tây nước mình có loại quả tên là quả gáo. Hình thì giống quả dương mai bên Trung Quốc.

Ăn ngon?

Phải biết rằng, loại dâu dại chưa qua nghiên cứu lai tạo cùng loại dâu tây mọng nước được nuôi trồng nhà kính truyền từ Châu Âu sau này, hương vị chênh lệch là phi thường lớn, huống chi quả dâu tây dại này thật không mai ....còn chưa chính……

Sở đại thiếu bị chua đến cả hàm răng đều ê ẩm!

125

Bất luận anh đào cùng dâu tằm hay quả “Gáo tử” này đều là quả dại từ sơn thôn núi rừng, lại chua xót chưa thành thục, phỏng chừng dù có trăm lá gan các nô tài bên cung ngự thiện kia cũng không có khả năng chủ động đem những vật nhỏ 'vui miệng' này cung phụng cho trữ quân một nước.

Sở đại thiếu theo bản năng mà đánh một ánh mắt sang Thu Nguyệt, lại nhìn về phía Thái Tử điện hạ, chỉ nghĩ thầm: Phong Yến Chu còn không phải là phê bình sản vật phía Bắc không phong phú như ở Nam Quận sao.
Ca, ta cũng đâu có cãi lời này đâu a, ca! (có cần chơi nhau thế không).

*Dành cho bạn nào không hiểu, ở mấy chương trước lần gặp đầu tiên của anh Phong với bé Cẩn, bé có nói là hoa hòe có thể ăn. Anh tưởng bé thích mấy cái đồ ăn dân dã nên sắp xếp cho em được thử. Mà bé thì bị hiểu lầm là chương trước anh có nói so sánh sản vật 2 nơi Bắc Nam. Bé tưởng anh làm vậy để dằn mặt chứng tỏ cho bé thấy.

126

Sở Hoài Thần nhìn đến ngũ quan nhăn nhó đến đáng thương của cậu, phỏng chừng cũng biết là dã vât mình mang đến đã thành công có một cú lật thật ngoạn ngục... lật luôn xe rồi.

Ho khan một tiếng, đánh chủ ý sang Thu Nguyệt sai nàng mang  một chén canh hoa hòe nhỏ đến cho Sở Hoài Cẩn nếm thử.

Sở Hoài Cẩn uống được nửa chén chè, hiện trường hung án lật xe của anh đào cùng dâu tằm trong miệng mới được giải quyết.

Sở đại thiếu âm thầm thở dài, nếu là ở hiện đại, ở cái  thời tiết này, đã sớm có thể ăn nhỏ nhỏ,to to, chua chua, ngọt ngọt các em họ hàng “...berry”. (Strawberry - trong vai dâu tây, Blueberry - trong vai việt quất, wildberry- trong vai mâm xôi, cùng các berry khác)

Hắn không khỏi cân nhắc, có hay không nên đem khả năng gieo trồng kỷ thuật cao trong nhà kính phát dương quan đại tại nơi này.

Bất quá, nhà kính ở hiện đại không xây bằng thủy tinh thì cũng là lều plastic trong suốt, khoa học kỹ thuật của Đại Ninh triều trước mặt, thôi hắn vẫn là thôi ảo tưởng vậy.

Hiện tại, hắn chỉ có thể sắp xếp ý tưởng  trước như vậy. Nói không chừng ngày nào đó, sẽ có một nhà khoa học hiện đại xuyên qua lại đây, đem cái kỹ thuật lợi quốc lợi dân này “Phát minh” ra.

Ngươi xem, nhóm vai chính có bao nhiêu giác ngộ a. So sánh các loại may mắn sống lâu cả đời, cùng loại lòng tràn đầy ý chí phấn đấu và  tham vọng có được công danh lợi lộc, bước đến đỉnh cao nhân sinh của các huynh đệ, tỷ muội xuyên qua / trọng sinh, cảnh giới một người lại cao hơn một người!

127

Đương nhiên, loại hình của cậu thật đặt biệt. Loại này sau xuyên qua, lại trọng sinh trở về chỉ nghĩ ăn no chờ chết, đó còn có thể gọi là “Cảnh giới” giới sao...

- Hai chữ này nghĩ cậu cũng chưa từng  nghĩ đến. Thôi thì cứ buông tha nhau đi.

Bất quá cầu còn có thể phấn đấu làm sao đây?

Cậu chỉ là một tên hoàng tử mười mấy tuổi đầu không quyền, không thế, không sủng, không công, thêm combo lãnh cung thật cmn hảo bất lực, bên người vừa có hư hư thật thật xuyên việt phiên vương, một đến một đi Thái tử ca ca, vị này có khả năng là đã trọng sinh. Cấp bật địa ngục gì thế không biết. Đại cục khó khăn này, trừ phi là người chơi cấp đại thần trong thể loại cung đấu, trạch đấu đến, nếu không, đổi dù là ai tới đều phải cuối đầu bại lui?!

128

Sở đại thiếu tự mình phỉ nhổ xong, mới phát hiện ánh mắt đánh giá của vị hư hư thực thực người chơi hệ - trọng sinh Thái Tử ca ca.

Hắn nhanh chóng lên tinh thần, làm ra bộ dáng không vui (kỳ thật cũng đích xác không vui thật ), vẻ mặt đau khổ oán giận nói: “Phong hoàng thúc buổi trưa có ghé qua đây, nói hắn bị phụ hoàng phong làm thiếu sư, hắn muốn ta về sau mỗi ngày đến giờ Tỵ (tầm 9 giờ sáng ) đến Trấn Nam vương phủ,  hắn muốn dạy ta đọc thư…… Thái Tử ca ca, ngươi nói hắn có thể hay không so ngươi còn nghiêm khắc hơn?”

“Ngươi nha, đừng có thủ đoạn gian dối, ta đối với ngươi còn tính nghiêm khắc sao?!” Thái Tử lập tức liền cười.

Hắn bắt lấy tay Sở Hoài Cẩn, làm bộ khiển trách, tay giơ cao cao, lại nhẹ nhàng đánh xuống bàn tay cậu một cái, mới tiếp tục nói: “Trấn Nam Vương khi nào lại làm ngươi có loại suy nghĩ đó, rõ ràng ta chỉ nghĩ muốn đem ngươi bồi dưỡng thành tài. Cùng với lo lắng của ta đối với ngươi ở phương diện học thức tất nhiên sẽ có thêm chút yêu cầu nghiêm khắc, thế sao ngươi lại không nghĩ vì sao hắn lại muốn vội vàng chỉ điểm ngươi đọc sách?”

Với cái biểu hiện kì lạ này của Phong Yến Chu, cậu còn có thể suy nghĩ cẩn thận tự hỏi được tên  nhãi này tính toán cái gì trong đầu mới là lạ đó!

Sở Hoài Cẩn nhíu nhíu mày, đáp lại lời chính chủ Phong Yến Chu nói khi nãy: “Phong hoàng thúc nói, hắn cảm thấy cùng ta có duyên……”

“Hắn lời này ngươi cũng tin?!” Thái Tử nói xong phì cười, lại nhìn chằm chằm Sở Hoài Cẩn, thở dài nói: “Thôi, hắn nếu đã tìm tới cửa , trốn cũng vô dụng, ngươi đi liền đi. Cô nhưng thật ra muốn nhìn thử, vị ‘ Phong hoàng thúc ’ hoàn thúc này của chúng ta trong hồ lô đến tột cùng bán dược gì.”*

*dành cho bạn nào ko biết, ý câu này của thái tử ca ca là nói a Phong có âm mưu gì đấy, ảnh muốn chờ xem anh Phong đang âm mưu gì.

129

Thái Tử nhìn Sở Hoài Cẩn biểu tình mờ mịch trên mặt, thở dài, lại mở miệng, lại có chút ấp a ấp úng: “Hoàng huynh ý tứ là…… Tiểu Cửu ngươi có bộ dạng như vậy, Trấn Nam Vương nếu là, nếu là…… Ai, dù sao, chính là nếu hắn có…… Có bất luận cái ra hành động gì ngoài bổn phận sư trưởng, Tiểu Cửu ngươi đừng sợ, lập tức tới nói cho ta, hoàng huynh nhất định sẽ che chở ngươi.”

Sở Hoài Thần lời này nói được có đầu không đuôi, Sở Hoài Cẩn ngay từ đầu cũng chưa minh bạch hắn là có ý tứ gì, thẳng đến trước khi đi ngủ mới chợt ngộ đạo.

Ta phi, Thái Tử chẳng lẽ lại hoài nghi Phong Yến Chu là muốn quy tắc ngầm cậu?!

131

Bất quá Sở Hoài Cẩn cảm thấy Tam hoàng huynh này hẳn là lo xa, tuy rằng khả năng người bên trong đã bị thay đổi, nhưng thân xác kia của  Phong Yến Chu, phỏng chừng dù cậu toàn thân đều cởi sạch, nhân gia đối với cậu cũng không cứng được.

Rốt cuộc, hắn ở kiếp trước cùng Phong Đại Nhiếp Chính Vương duy nhất chỉ có một lần ở Vu Sơn làm qua việc mây mưa đỏ mặt. Lần đó cũng do cậu chủ động được ăn cả ngã về không, thừa dịp Phong Yến Chu sơ sẩy đối hắn hạ dược, mới có thể cầu hoan thành công.

Khụ, kiếp trước đã qua, chuyện xưa chớ nhắc lại, chớ nhắc lại.

Hết chương 11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro