chap 3
~ hứa nhé
Một bé trai độ bồn tuổi vô cùng điển trai vang lên .Đứng cạnh đó là một cô bé trạc tuổi vs mái tóc đỏ cắt nham nhở đang ngoắc tay nhau .
Cô bé cười thật tươi nói nhẹ nhàng giọng nói thật trong trẻo :
~ Hứa ! Ngoài cậu ra tớ sẽ không lấy ai khác nữa !
Cả hai nói chuyện vs nhau thật là vui
Bỗng nhiên bầu trời tối sầm lại cô bé chạy theo chiếc xe ô tô màu trắng mắt to tròn cứ khóc sướt mướt :
Cậu nói dối ! Không đc bỏ tớ đi .Tớ ghét cậu !
Đứa bé cũng từ trên xe hét vọng ra : chờ tớ ! Ngày nào đó tớ sẽ về ! Có chết tớ cũng về vs cậu !
Cậu bé nói xong thì cũng là lúc chiếc xe vừa đi khuất bỏ lại cô bé một mình
Không ! Không ! Đợi tớ !!......_
Thiên yết bật dậy khỏi chiếc giường mắt cô mở to hốc hác .
Cô nhìn quanh .vẫn là phòng của cô hóa ra cô đang mơ .Cô vuốt ngực thở phào nói thầm :
~Kì lạ ! Giấc mơ này ....
Đang đắm chìm vào nó Thiên Yết nghe tiếng nói vọng lên :cô chủ dậy đi . không thể đi trễ vào học kì mới được .!!!
~con xuống ngay đây ! Dì chờ chút !!!!
Khoảng hai mươi phút trôi qua dì Chu (quản gia cũng là người nuôi Thiên Yết )_đã chờ khá lâu
Bữa sáng làm xong đã gần nguội
Đồng hồ thì đâu có ngừng một phút nào . Thoáng cái đã ba mươi phút trôi qua dì Chu càng sốt ruột dì lại kêu
~Cô chủ muộn thật rồi đấy !!!
~ đây đây ! Sao dì vội vậy !!
~ cô còn trách già ư ! Buổi đầu tiên trong học kì mới cô đi muộn sẽ bị đánh giá là gì cô biết không . là không có ......
~ ....Nề nếp đúng không ạ ??
Nói rồi Thiên Yết ôm vai dì nói :
~Dì à dì thương con nhất đúng k thế thì đâu cần quan tâm người ta nghĩ gì .con là con yêu dì lắm á .dì có yêu con hông ???Dì
Dì Chu phì cười .con bé này miệng lưỡi lúc nào cũng lạnh lợi đến vậy .dì cười :
Thôi đc !cô chủ ngồi xuống ăn sáng đi!
Thiên yết cầm vội chiếc bánh quy lên đút vào miệng rồi chạy ra khỏi cửa : con muộn rồi dì cứ ăn đi con ăn sáng trên đường đi học cũng được !
Dì bực tức lắm rồi .con bé này lại bỏ bữa .thiên yết còn kịp lán lại ở cửa nói thêm một câu :
Dì nhớ ăn trưa đầy đủ nha .
Con yêu dì ❤❤!
Nói xong chạy vụt đi đâu mất .Dì Chu cười thầm .Lại thế rồi .Lần này anh trai con sẽ về trị con ...
Thiên yết đến nơi Bảo Bình đã đợi sẵn ở đấy cô vẫy tay gọi Thiên Yết :
Yết yết ! Ở đây nè !
Thiên yết chạy đến bên Bảo Bình .Bảo Bình cười tươi tay nắm lấy tay Thiên Yết .Thiên Yết cũng gật đầu đáp lại
Đối vs cô sự chào hỏi buổi sáng thực sự khá mệt mỏi .Bảo Bình nói với Thiên Yết tỏ vẻ bí mật :
Nè ! Cậu biết tết vừa rồi mình đã cầu nguyện điều gì không ?
~ không
Thế cậu muốn biết không ?
~ không
Ủa ! Sao kì vậy lẽ ra cậu phải kiểu "a có có cho mình biết đi .mình háo hức lắm " phải thế chứ ..
Thiên yết nheo mắt nhìn bảo bình .cô nói :
Thế thì đấy là kẻ giả mạo k phải mình .
Nói năng nghe chán thế !
~mình là vậy
Bảo bình mặc kệ cô cười vui :
Kệ cậu có muốn nghe hay không năm nay mình đã cầu nguyện mong cậu kiếm đc ny đó !
Thiên yết cau mày nhăn nhó nhìn cô :
Cậu thiếu thứ để ước hả .Mình k cần ny !
Nhưng cậu ế quá rồi ! Bên đó đã k ưng ai bên này còn thảm hơn
~cậu làm như cậu có rồi ấy
Bảo Bình nghe Thiên Yết nói tự nhiên đỏ mặt một tay đưa lên gãi tai .Thiên Yết làm bạn vs cô đã lâu lên bt đây là cô đang xấu hổ cũng không muốn làm khó nói chuyển sang chủ đề khác :
~À mà nghe nói có học sinh mới chuyển đến đúng không .Nam hay nữ thế .
~ mình cũng không biết nhưng nghe nói có đến hai người cơ .Một người dưới điểm cậu một người hơn điểm cậu .
~hơn điểm mình á ?? Sao có thể ! Người duy nhất hơn đc mình chỉ có thể là ...
~ là sư tử nhưng chắc không phải
.đang yên phận ở trường bên đó chắc cậu ta không mò về đây làm trò khỉ gì đâu .
~mong là thế !
Renggggggg!!!!
Thiên yết nhìn vào điện thoại quay sang nói với Bảo Bình .Đến h học rồi đấy .Bảo Bùn nhăn mặt lại đôi mắt xinh xắn mở to " chả trách đến giờ vẫn k có người yêu .Khô khan như thế thì ....'' Đang suy nghĩ thiên yết từ xa vọng lại :
~có đi hay không đây!
~ có có !
Cả lớp đã ngồi yên vào vị trí .Cô giáo bước vào lớp đi theo cô là một nam sinh vô cùng đẹp trai .
Mái tóc đỏ rực như lửa .đôi mắt đẹp như hồng ngọc nhưng lại gây cho người ta cảm giác thật đáng sợ .
Thiên yết đang nằm gục trên bàn tai đeo chiếc hearphone mắt thì nhắm tịt
Có vẻ anh chàng đó cũng đã để ý Thiên yết đang nằm gục ở cuối lớp .
Cô giáo vui vẻ nói :
Ma kết em gt về bản thân mình đi
~dạ ! Mình tên Hàn ma kết 18 tuổi .Hân hạnh !
Đám người trong lớp rộ lên :
~chà ! 18 tuổi đã vào được đây rồi .Coi bộ trg mình lại thêm thiên tài rồi .
Đám nữ sinh thì xôn xao hết lên :
Vừa đẹp trai lại còn học giỏi .Đúng là mẫu đàn ông lí tưởng .
~ừ ! Anh chàng này khéo khi còn đẹp trai hơn cả hội trưởng đấy .
Cô giáo mỉm cười hạ giọng hỏi ma kết :
Em là người trc hay sau điểm thiên yết .
Dạ ! Sau ạ
Ồ ! Cô nghe nói em kém hơn em ấy cũng k nhiều lắm .
~vâng .
Thế em muốn ngồi đâu ?
Cô giáo chỉ xung quanh .Đây khoa tổng hợp nên khá hiếm người học .Chỗ ai cũng thừa nếu muốn em có thể .....
Chỗ em cô ơi
Chỗ em cũng thừa ..
Em cũng ...
Em..
Ma kết đi xuống cuối lớp chỉ vào Thiên Yết đang nằm gục mà nói :
Chỗ này ạ !
Đám nam sinh rộ lên : Cậu ta cũng khéo chọn thật .chọn đc chỗ của nữ hoang băng trường mình .
Đám nữ sinh thều thào kêu :
Chỗ đó không ngồi đc đâu!
Sao lại k ?
Nói xong Ma kết giật cái tai nghe ra nói to :
Tôi ngồi đây được không ??
Đột nhiên bị làm phiền khỏi nói cô điên cỡ nào một tay xốc cổ áo tay kia giơ cú đấm hét to :
Tên khốn này !!
Đám nam sinh mỉm cười bọn nữ sinh thì ôm mặt k dám nhìn ( nam thần hỏng đời rồi ) 1...2...3...4 sao vẫn chưa nghe thấy tiếng hét của ma kết nhỉ?
Họ bỏ tay che mắt ra .Chỉ thấy thiên yết đang sửng sốt tay kia chạm đến giáp mặt .Ma kết cười nhỏ nói :
Chào Yết nhi
Mọi người đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì bỗng nghe thiên yết thốt lên câu nghe vô cùng vui sướng :
Kết ... Kết ca
Cái gì ???.... Không nghe nhầm đấy chứ Kết ca ...hay tai họ bị hỏng rồi .Chưa kịp hoàn hồn lại thấy ngay cảnh tượng Thiên yết lao vào ôm ma kết :
Em nhớ anh lắm đó !!!
...............
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro