chương 4 : Ánh sáng dưới vực thẳm
Tâm trí cô hiện lên gia đình , bạn bè . Lần lượt đều dời bỏ cô , họ chê trách và miệng luôn nói cô cút đi . Cô mặc cho bản thân bị rơi tự do , cô không quan tâm liệu dưới đáy hố này có gì . Bây giờ cô chỉ muốn mình được giải thoát khỏi thế giới kia , tránh xa những thứ khiến cô đau lòng .
Bụp , một vật thể từ trên cao rơi xuống . Do tác động vật lý đã khiến cô ngất lịm đi , khi tỉnh dậy cô thấy mình nằm giữa một thảm hoa vàng rộ . Xung quanh cô chỉ toàn là bóng tối ngoại chừ chỗ cô đang nằm có một chút ánh sáng do từ miệng hố dọi vào. Những cột đá hoa văn kì lạ khiến cô hơi ngỡ ngàng , cô đứng dậy và lần mò đi dọc theo con đường mòn đã có sẵn từ trước đó . Càng đi những kí tự được khắc rất nhiều , cô hơi tò mò và có chút lo lắng , cô cứ ngỡ rằng khi cô nhảy xuống thì quộc đời cô sẽ chấm hết, nhưng những gì cô nghĩ nó nằm ngoài dự đoán của cô . Càng đi vào sâu thì con đường càng tối và lạnh , đi mãi đi mãi đến cuối con đường là một cánh cổng màu tím cùng kí hiệu và những chữ viết cô chưa từng thấy trước đây. Cô liều mình đẩy cửa bước vào trong .
Két , tiếng cánh cửa vang lên khắp hang động , khung cảnh bên trong còn khiến cô ngạc nhiên hơn . Nó giống như là một khu tàn tích , có lẽ nó đã tồn tại từ rất lâu về trước . Trong đầu cô cứ tự động phát ra những lời thì thầm mà mọi người thường hay nói với cô về thế giới dưới lòng đất.
Dù trong lòng cô có chút lo sợ , nhưng cô vẫn dữ vững tinh thần và bước đi tiếp vào trong , khung cảnh sáng sủa hơn chút ,cũng đã làm cô yên tâm phần nào .
Trước mắt cô giờ đây là một bông hoa vàng kì lạ , nó nhìn cô chằm chằm rồi bỗng cất tiếng : "xin chào con người , chào mừng ngươi đã đến với underground , ngươi bị rớt xuống đây hả , tội nghiệp thật đấy , hãy giới thiệu đôi chút nhé "
Cô bối rối đáp : " ta , ta là frisk , rất , rất vui được gặp ngươi, ngươi "
Bông hoa vàng cất tiếng cười thân thiện : " trông ngươi thật khó xử , ta đã làm gì đâu , ha ha "
Frisk im lặng ngại ngùng
Bông hoa vàng tiếp :" rất vui được gặp frisk , ta là flowey "
Frisk cười đáp : " chào flowey "
" Này frisk ngươi có thể cho ta xem linh hồn của ngươi được không , nếu được ...." flowey ngập ngừng
" A, được chứ nếu bạn muốn " vừa nói cô vừa đưa linh hồn cho flowey
Flowey cười đáp " chà chà , một linh hồn thú vị , ngươi rất đặc biệt đó " dứt câu flowey cười lớn , từ nụ cười thân thiện giờ đây chuyển sang một nụ cười méo mó và đáng sợ , chông rất dị dạng khó coi .
Tiếng cười vang khắp nơi , nó khiến frisk phải bịt chặt tai mình nếu không tai cô sẽ bị ù , flowey đáp bằng dọng đầy khinh bỉ : " lũ con người các ngươi thật ngu ngốc làm sao, cô nghĩ cô đang sống trong truyện cổ tích đấy à , sự tốt bụng của cô sẽ chẳng được gì từ ai đó đâu " vừa nói hắn
vừa nhìn châm trọc vào cô.
Frisk sững sờ , cô im lặng không nói gì. Flowey tiếp : " xem nào , ngoại hình của ngươi khá giống một người ta đã gặp , nhưng ngươi đừng tưởng vì thế mà ta lương tay , ta cho ngươi hai lựa chọn 1 là giết còn 2 là bị giết , ngươi chỉ được chọn một trong hai sự lựa chọn ấy "
Frisk hét lên : " ta , ta không chọn "
" Nhãi danh , ngươi trả có quyền gì mà lên tiếng ở đây cả ,ở cái thế giới này chỉ có sự tàn sát , người chiến thắng mới là kẻ sống sót cuối cùng , còn cái loại như ngươi thì chết dưới tay ta là vinh hạnh lắm rồi " flowey cười lớn rồi tung những hạt nổ bao quanh frisk. Frisk rơi vào thế nguy hiểm , flowey cất giọng tàn nhẫn :" đầu thai kiếp sau đi , ta không có khái niệm sẽ làm bạn với con người đâu , tạm biệt và vĩnh viễn sẽ không gặp lại ngươi "
Bùm .......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro