chương 11 :
Lạch cạch , cánh cửa gỗ mở ra . Chú chó thấy tiếng động liền sủa ầm lên , thấy vậy sans lên tiếng : " thôi nào cưng , đây là khách đó , hãy cư xử như một quý ông lịch thiệp nào "
Chú chó vẫy vẫy chiếc đuôi
Frisk không kìm lòng được nói : " chú bé rất đáng yêu , tôi có thể vuốt ve nó được chứ " mắt cô háo hức nhìn chú chó .
Sans trả lời : " được thôi "
Frisk bế chú chó vào lòng rồi ôm chú ngồi lên chiếc sofa.
Sans nhìn em trai mình nói : " em có thể thôi giả vờ ngất được rồi chứ , papyrus?"
Papyrus đứng bật dậy, nhìn sans , tay chỉ về phía frisk : " anh thừa biết là cho con người vô nhà mình là rất nguy hiểm mà , họ có thể lật mặt rất nhanh và tấn công chúng ta lúc nào không biết đó "
Sans nhìn frisk trả lời papyrus: " rất có thể , nhưng ta không có căn cứ mà đổ tội cho họ , và em biết không , chúng ta là người phải tuân lệnh hoàng hậu nên có lẽ ta nên làm gì đó để giúp họ "
Papyrus : " haizz , hết cách rồi , thôi thì cứ theo ý anh "
Sans : " anh nghĩ là em nên làm vài món để chiêu đãi con người chứ "
Papyrus : " được thôi , đã có siêu đầu bếp ở đây , việc gì khó đã có papyrus lo :))"
Sans : " ok , anh sẽ quan sát con người , cứ tin ở anh :))"
Papyrus (có nên tin ông tướng này không ta ? ) papyrus đi vào bếp.
Sans tiến lại gần frisk, anh ta điều khiển một khúc xương bay lơ lửng , chú chó thấy thế liền nhảy ra khỏi lòng frisk và đuổi theo khúc xương đó.
Sans lên tiếng : " ồ , pet nhà tôi có vẻ đang bận với khúc xương ấy rồi "
" chà , năng lực của anh hay đấy " frisk nhìn sans nói
Sans vào thẳng vấn đề : " bây giờ nhóc có thể kể vì sao nhóc có thể sống sót mà vào được nơi này hay không ? "
Frisk trả lời : " đó là một câu chuyện rất dài , nhưng tôi có thể nói người mẹ nuôi của tôi đã che trở tôi khỏi nguy hiểm , bà ấy là toriel "
Sans sững người trước câu trả lời của frisk , nhưng sau đó anh ta đã lấy lại được bình tĩnh ban đầu.
Sans : " ồ , tôi có biết bà ấy , bà ấy là bạn của tôi và bà ấy rất tốt bụng "
Frisk : " thật ư ? Anh và bà ấy là bạn , anh đã giúp đỡ tôi . Tôi cảm ơn anh rất nhiều "
Sans : " không có gì , nhưng nhóc đã đến thế giới này thì nhất định phải cẩn trọng , ở ngoài ấy sẽ rất ít có ai giúp đỡ con người , và nhóc có thể gặp nguy hiểm bởi những quái vật hung dữ "
Frisk : " không sao , cảm ơn anh đã nhắc nhở tôi , tôi có thể tự vệ và giữ được an toàn với những gì tôi đã hứa với mẹ "
" tính cách của nhóc mạnh mẽ đấy , nhưng nhóc lên biết một điều là những con quái vật ở đây đã nhiễm tư tưởng thù ghét con người , nhưng không hoàn toàn xấu xa như con người nghĩ và nhóc biết đấy chúng tôi ở đây không ăn thịt người hay hung ác đâu "
Sans giải thích
Frisk : " vậy sao , nhưng ở khu tàn tích tôi đã nghe thấy chúng nói với nhau gì gì đó về linh hồn của con người ....."
" nhóc không nên tò mò , có những thứ chúng ta không lên biết thì hơn nếu nó không phải việc ta nên nghe "
Sans thở dài
Papyrus lên tiếng : " đồ ăn đã sẵn sàng , mời con người à không, là frisk vào ăn món mì ý mà tôi đã chuẩn bị cho nhóc "
Mùi đồ ăn thơm phức lan tỏa khắp ngôi nhà , bụng frisk réo ầm lên , cô hơi xấu hổ
Sans : " chà , ta nên đi ăn thôi , bụng ai đang réo kìa "
Papyrus đẩy hai người vào nhà bếp , chú chó vẫy vẫy đuôi chạy theo sau .
Bếp
Ba người ngồi vào bàn ăn , những chiếc đĩa đã được xếp ngay ngắn, món mì ý đã bày ra trước mắt , nước sốt cà chua của mì làm cho món càng thêm ngon hơn.
Frisk : " em cảm ơn hai anh rất nhiều , các anh đã giúp em và cho em bữa ăn ngon nữa "
Papyrus : " cảm ơn gì chứ , đó là việc mà chúng tôi phải làm là giúp đỡ người khác "
Sans :"tình hình này thì có bão tuyết , nếu nhóc có ý định rời đi thì khá bất tiện và khó khăn cho nhóc "
Papyrus: " vậy sao , khó đó nha " bỗng ảnh nghĩ ra gì đó : " hay nhóc ở đây đi , rồi sáng mai nhóc có thể đi đâu cũng được "
Sans : " ở đây luôn cũng được :))"
Frisk: " em ở đây ...... nhưng em sợ sẽ làm phiền hai anh "
Sans : " không sao , ta thấy có phiền gì đâu "
Papyrus gật đầu theo ý sans
Frisk: " em cảm ơn "
Cả ba người nói chuyện rôm rả suốt cả bữa ăn .
Ăn xong.
" chà ăn lo rồi thì đi ngủ thôi , anh buồn ngủ lắm rồi " sans ngáp ngủ
Papyrus : " anh tôi hay vậy lắm , anh ấy rất thích ngủ nướng "
Frisk : " ồ "
Sans : " phải em nói chuẩn đấy "
Papyrus tiếp : " và đặc biệt là lười biếng :)))"
Sans :" ://////"
Sans cạn lời đi vào phòng mình
Papyrus cười đắc chí .
Papyrus : " giờ nhóc theo tôi , tôi sẽ dẫn nhóc về phòng "
Papyrus dẫn frisk đến phòng cuối hành lang .
Papyrus: " đây sẽ là phòng của nhóc "
Frisk : " vâng "
Hai người tạm biệt nhau , frisk vào phòng .
Trong căn phòng
Frisk từ từ chìm vào giấc ngủ.
Trong mơ: xung quanh tối om
Frisk: " mình đang ở đâu ?"
" chà chà , ta lại gặp nhau rồi frisk" giọng nói phát ra trong bóng tối
Frisk sợ hãi : " ai , mau xuất hiện đi "
Bỗng có một cặp mắt đỏ rực trong bóng tối dần dần cái bóng 👥 xuất hiện
Chara : " ngươi quên ta rồi ư ?"
Frisk : " ngươi , ngươi muốn gì ?"
Chara : " ngươi ngây thơ quá đi , sao lại tin vào bọn quái vật chứ , chúng nó sẽ giết ngươi từ từ và chiếm đoạt linh hồn của ngươi "
Frisk :" nói dối , ngươi mau biến khỏi đây đi "
Chara : " hừm , thôi được không tin ta thì ngươi cũng sớm chết thôi , đó là lựa chọn của ngươi .nếu ngươi muốn hợp tác thì hãy gọi tên ta,đó là một sự lựa chọn tuyệt vời đó "
Cô ta mỉm cười : " cộng sự của ta ngươi thật ngốc vì đã tin họ , chúc ngươi sớm tỉnh ngộ mà hợp tác với ta "
Frisk tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng , mồ hôi túa ra , nhịp tim đập liên hồi . Frisk :*" rốt cuộc cô ta muốn gì "*.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro