Chap 7
Trong căn phòng , Hạ Nhi đang ngồi ngay ngắn truớc máy vi tính , tập trung cao độ . Các ngón tay lúơt nhanh trên bàn phím , vẻ mặt đầy nghiêm túc lão luyện đâu ai bíêt rằng cô gái tài giỏi này là thíêu nưz vị thành niên .
Anh nhẹ nhàng búơc vào ko một tíêng động mà cô cũng ko để ý rằng có nguời búơc vào phòng ,trên guơng mặt tỏa đầy sát khí , phẫn nộ.
Anh ngồi xúông sôpha tiêu sóai , hai chân vắt chéo mang một vẻ qúy tộc quýên rũ mị họăc . Đôi mắt hổ phách bao nhiêu ôn nhu ngúơc lên nhìn cô , hai tay dang rộng đặt lên thành sôpha , Trông anh như một ông hòang đầy quỳên lực .
Thời gian trôi qua , im lặng chỉ có những tíêng bàn phím ' tạch tạch' trong căn phòng.
Thời gian trôi qua , cuối cùng cô cũng đánh xong văn kịên chỉnh sửa đầy đủ .
Cô ngúơc mắt lên , đập vào mắt cô là nguời đàn ông khíên cô luôn sợ hãi trốn chạy , bỗng chốc thế giới trong cô như sụp đổ , rơi vào trầm tư .
Anh nhìn cô đầy vẻ hắc ám , đứng dậy từng bứơc dũng mãnh đi đến trúơc mặt cô , bạc môi mỏng tạo một đùơng con tuỵêt mĩ , tay nâng cằm cô húơng về phía anh
- " Em nghĩ e có thể trốn thóat khỏi tôi dc sao bé con , em còn non lắm "
-" . . . . " im lặng bất động ko phản ứng lại
Anh nắm chặt tay cô đi ra khỏi phòng , búơc vào thang máy lên trên tầng cao nhất nơi làm vịêc của anh , lúc này cô mới chịu phản ứng lại . Vẫy vùng trong vô vọng , anh ôm chặt cô , ép mặt cô vào lồng ngực cứng rắn của anh tư thế đầy ám muội như đôi tình nhân đang âu ýêm mặn nồng khíên bíêt bao con mắt ngũơng mộ , ganh tị của mấy nhân viên hâm mộ boss tối cao .
Búơc vào phòng làm vịêc chủ tịch ,đẩy cô đi vào phòng nghỉ riêng của anh , khóa lại , đẩy cô ngã xúông giùơng .
( tg : cửa này múôn mở dc thì phải dùng vân tay)
Căn phòng u ám tối tăm lạnh lẽo nhất là còn ở một mình bên Con sói lang đói khát đầy hung hãn này khíên một phần yếu đuối sợ hãi trúơc nay chưa từng có của cô trỗi dậy .
Anh cởi áo véc ngoài rồi đến từng cái cúc áo sơ mi trắng ném xuôang đất , tíên về phía cô áp thân thể cuờng tráng lên cơ thể non mềm của cô , bản năng của nguời con gái cho cô bíêt chuỵên gì sắp xảy ra , bất gíac cô co tay trúơc ngực đẩy ngực rắn chắc của anh ra ,nhưng có vẻ như cô qúa mong manh tựa như lông vũ lứot nhẹ qua thân thể anh ko tài nào đẩy anh ra dc
- " Giờ mới bíêt sợ , đã qúa mụôn " anh cúi đầu phả hơi thở ấm nóng vào tai cô nói
Tay anh ma sát lúơt khắp cơ thể cô ko bỏ sót một nơi nào ,mỗi nơi anh lúơt qua khíên cơ thể xô ngày một nóng ran , khó chịu , còn chân anh thì kẹp chặt lấy hai chân để cô khỏi dãy dụa .
Động tác tay của anh ngày càng lớn mật hơn đưa tay luồn vào trong áo xoa lắn ngực của thíêu nữ khíên nó bien dạng , anh đưa tay xé chíêc áo sơ mi trắng của cô ra làm hai , xé luôn cả nội y trắng của cô , gỉai thóat cho hai qủa đào nhúôm hồng , anh đưa tay định cởi luôn chíêc váy thì cô vùng vẫy khíên anh tức giận dùng lực xé nó ra làm hai luôn . Trần Thế Phong hài lòng nhìn cơ thể xinh đẹp chỉ còn chíêc qùân nhỏ ren trắng , cự long phía duới đã thức tỉnh nhưng dc anh kìêm chế lại .
Anh cúi đầu nếm thử mật ngọt thụôc về cô , mật ngọt của cô làm anh ko thể cũơng lại dc , ngày càng mạnh bạo hơn khíên khắp cơ thể cô đầy vết hôn đỏ chói , nhưng khíên cô càng quýên rũ hơn .
Tòan thân cô ngứa ngáy khó chịu vùng vẫy lọan xạ , đưa tay cào lên ngực và lưng vững chắc của anh khíên nó tuôn máu .
Mặt anh đen lại , đưa tay với lấy cà vạt đen trói chặt hai tay cô lại đưa lên đỉnh đầu , bắt đầu trừng phạt .
Anh cúi đầu nhìn nụ hoa bên phải vẫn còn dấu răng của anh lưu lại lúc trúơc , rồi hai tay nắm lấy nụ hoa ngắt nhẹ như trừng phạt , cúi đầu ngậm lấy một bên ngực , cái luỡi ko ngừng trêu ghẹo nụ hoa khíên cô bật ra tíêng rên kiều mị , vặn vẹo cơ thể , ũơn cong ngực khíên bên ngực no đủ tràn cả vào miệng anh mặc cho bị trêu đùa .
- " Rên to lên tôi muốn nghe " nói rồi Tako ngừng lúơt khắp cơ thể rồi từ đưa xuống vùng đất bí ẩn , cô sợ hãi rên rỉ : " Ngô ...ngô ....ko cần " hai chân khép lại vô thức kẹp luôn tay của anh tại nơi tư mật ấy .
- " Bảo bối em ko cần nóng vội, nhanh như vậy đã múôn anh rồi sao anh trêu chọc cô khíên cô ko ngừng lắc đầu .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro