Chap 3
Từ lần nhịêm vụ tại khách sạn SMW thất bại , cô tăng cùơng ẩn mình ở khu chế tạo và khu luỵên tập của tổ chức để nâng cao thể lực . Đến nay đã dc một tháng rồi mà cô vẫn ung dung ko Bt các tổ chức trong giới hắc đạo đang săn lùng tìm kíêm cô. Đang mịêt mài luỵên tập thì có một tên cận vệ của tổ chức đến báo cần gặp cô . Ngừng công việc lại đi theo gã ta , bưóc vào phòng lão Trần đã ngồi an tọa trên ghế sopha , cô tíên vào ngồi xúông , im lặng chờ lão nói , lão bíêt ý lìên đi thẳng vào vấn đề :
- " Ta có nhịêm vụ cần cô giúp "
-" Nhịêm vụ gì ?" gã bíêt là cô đồng ý lên nói thẳng : " Tối nay tại khách sạn SMW phòng tổng thống , khi đến đó sẽ có nguời chỉ cho cô biêt cô nên làm gì "
Cô nhíu mày tỏ vẻ khó chịu cùng đề phòng lão ta , hắn bíêt nên đưa ra đề nghị :" Nếu cô đi và hòan thành nhịêm vụ thì tôi sẽ trả tự do cho cô " . Nói rồi ông lấy trong ngăn kéo ra văn kiện rồi kí đưa cho cô . Lúc này cô hài lòng nhận lấy văn kịên cong khóe môi cuời đáp : " Đụơc , tôi đồng ý " rồi búơc ra ngoài chủân bị nhịêm vụ mà ko biêt lão ta đang cuời nham hỉêm : " haaaa...haa...ha. Truơng Hạ Nhi cô còn non lắm , cô nghĩ tôi dễ dàng buông tha cô vậy sao . Chẳng qua tên khốn Trần Thế Phong đưa ra điều kịên trao đổi béo bở lại còn có lời dại gì mà ta ko đồng ý . Múôn trách thì trách cô qúa ngu ngốc " . Nói rồi ông ta gọi điện thông báo cho cận vệ bíêt từ nay trong tổ chức sẽ ko có nguời nào tên Truơng Hạ Nhi cả
Màn đêm đến , cô khóac trên mình bộ quăn áo da đen bó sát cơ thể trông vô cùng bí ẩn ko kém phần quýên rũ mị họăc . Leo lên chíêc môtô dc thíêt kế độc đáo cô lao mình phóng như tia chớp chẳng mấy chốc cô đã đứng ở trúơc khách sạn SMW .
Cô tíên vào trong , và lên trên tầng cao nhất của khách sạn ko một chút cản trở , cô thấy hơi lạ nhưng rồi chẳng nghĩ ngợi gì chỉ biêt mau chóng hòan thành và rời khỏi đây là cô dc tự do .
Cửa ko khóa , cô mở ra tíên vào trong quan sát bên trong bỗng chợt cửa như bị ai đoa điều khỉên khóa chặt , cô hỏang hốt tíên lại ra sức cố mở cánh cửa đến khi mệt mỏi thì ngừng lại . Bấy giờ nguời đàn ông ngồi trên ghế quay mặt lại : " Chào mừng gặp lại .....đừng phá nữa vô ích chìa khóa ở chỗ của tôi " nói rồi anh giơ chìa khóa lên lắc trên ko trung rồi mỉm cuời khiên cô cáu lên : " Thả tôi ra tên khốn "
- " Ha ha ha em nghĩ là dễ vậy sao" nói rồi anh đưa một tờ giày khế ước cho cô xem , xem xong nét mặt cô ko ngừng bien hóa : " Ko ....ko thể nào ... Tại sao .....tại sao lại xảy ra như thế "
Anh nhìn cô , tien sát lại gần cô khẽ nâng mặt cô lên nhìn về phía anh : " Lão ta ko ngốc nếu ko nhận lấy míêng mồi béo bở từ Tôi ...đổi lại cô sẽ thụôc quỳên sở hữu của tôi " nói rồi như đợi phản ứng của cô anh tíêp lời : " Từ bây giờ em sẽ làm vịêc duới sự sai khíên của tôi , em nên nhớ là em ko có quỳên lựa chọn " nghe xong nguời cô như hóa đá , bất chợt một tia sáng len lòi trong đầu cô, cô cuời đáp : " Nói , anh mua chụôc lão ta bao nhiêu , tôi đền gấp đôi mĩên trả tự do cho tôi " anh nghe Xong cuời rầm rộ như nghe dc chuỵên hài nói : " Cô gái em nhìn tôi xem , tôi có phải nguời thíêu tien ko , với lại có chắc em bồi thùơng dc ko "
Lời nói như châm bíêm khíên cô nổi đóa :" Bao nhiêu ra gía ?"
- " 10tỷ USD cô có ko ?" rầm rầm bỗng tâm cô như hóa đá số tìên qúa lớn nếu đem tất cả tài sản của cô ra tính thì cũng ko đủ
Anh như đọc dc suy nghĩ của cô nói : " ko có ...vậy thì ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi đi " Cô bất gíac cuời lớn : " Anh nghĩ có thể uy hiếp tôi .... Anh đánh gía hơi thấp về tôi thì phải " nói rồi cô rút vũ khí dấu ở eo ra ko ngừng ra sức tấn công anh , còn anh chỉ đỡ ko dám đánh lại sợ cô bị thuơng , nhân lúc anh sơ hở cô đã gíang một đòn xúông vai anh khíên nó rúơm máu làm anh hơi nhói khẽ rên nhẹ lúc này cô định tẩu thóat bằng cửa sổ nhưng ko dc cửa sổ cũng bị khóa lại
Từ cơn đau gượng dậy anh nói : " Em nghĩ tôi ngu ngốc để em thóat lần thứ hai cùng một cách trốn sao " nói rồi anh cong khóe môi cùơi hình bán nguỵêt
Cô tức đến phát hỏa rút súng bên hông đùi bắn mấy phát lên kính nhưng ko dc kính rất tốt ko thể phá vỡ dc
- " em nghĩ một khách sạn nổi tíêng như thế mà lại đi sử dụng loại kính tầm thùơng dc sao " nói rồi anh tíên về phía cô đánh một đòn chí mạng nhân lúc cô ko để ý khíên cô ngất đi
Anh ôm cô vào lòng hít hà huơng thơm thụôc về cô rồi thì thầm bên tai cô : " Bảo bối anh xin lỗi , nếu ko làm thế này liệu em có ngoan ngoãn đi theo anh ko " nói rồi anh đặt nụ hôn lên trán cô bế cô lên búơc ra khỏi khách sạn ra lệnh cho tài xế lái xe đi về bịêt thự chính .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro